TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2796

hết cả lên, điên cuồng rú còi về phía tất cả những chiếc xe ở phía trước,
còn đèn đỏ, đã không còn trong tầm chú ý của ông.

Con gái, con gái tôi!

Phóng điên cuồng suốt dọc đường, khi đến cửa vào ga tàu điện

ngầm đường Xuân Dương, còn cách thời gian chỉ định của đối phương
năm phút. Lạc Thiếu Hoa khóa xe xong, xách ba lô lên lao vào trong ga.
Chạy đến trước sơ đồ chỉ dẫn tuyến tàu điện ngầm, ông nhìn lướt qua
một lượt: Tuyến số 2 là một tuyến tàu điện ngầm đi từ nam sang bắc, cắt
ngang qua thành phố. Ga cuối cùng ở phía nam là Học viện Y khoa
thành phố, ga cuối cùng ở phía bắc là Thế Kỷ Thành. Lạc Thiếu Hoa
không chần chừ, đi thẳng đến cửa bán vé, mặc kệ cho hành khách phía
sau chửi mắng, chen vào mua một vé từ ga đó đến ga cuối cùng Thế Kỷ
Thành.

Sau khi lấy được vé, Lạc Thiếu Hoa chạy về phía sân ga, vừa chạy

vừa nhìn đồng hồ đeo tay. Vẫn còn ba phút. Mặc dù thời gian rất ngắn,
nhưng cũng đủ để người cảnh sát già này sắp xếp suy nghĩ.

Ga này còn cách ga cuối cùng Thế Kỷ Thành bảy ga nữa, tuyến

đường sẽ đi qua Tòa nhà Bất động sản, Công viên Lao động, Quảng
trường chính quyền thành phố, Phố Tứ Hội, Nam Hồ, Chợ điện tử đường
Đại Tây và Trung tâm bán buôn nông mậu Vĩnh Thanh. Đối phương hẹn
mình đến đây, chưa chắc sẽ dẫn luôn Lạc Doanh cùng đến, mà sẽ chỉ
định cho ông lên tàu điện ngầm, đến một ga khác.

Ý đồ của hắn là gì, tại sao Lạc Doanh lại rơi vào tay hắn, Lạc

Thiếu Hoa đã không còn quan tâm nữa, bây giờ việc quan trọng nhất là
phải biết được Lạc Doanh đang ở đâu. Cô ở cùng đối phương thêm một
phút, là rủi ro tăng thêm một phút. Mà sự rủi ro này, Lạc Thiếu Hoa tuyệt
đối không muốn nghĩ đến - ông quá hiểu thủ đoạn và mức độ tàn tuyệt
của đối phương.

Bởi vì, kẻ nghe điện thoại di động của Lạc Doanh, là Lâm Quốc

Đống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.