Chạy qua lối đi, lao xuống dưới thang cuốn, Lạc Thiếu Hoa đến
sân ga của ga tàu điện ngầm đường Xuân Dương. Hành khách đang đợi
tàu kinh ngạc nhìn ông già tóc muối tiêu đang thở hổn hển. Lạc Thiếu
Hoa đảo mắt nhìn một lượt, không thấy bóng dáng Lâm Quốc Đống.
Ngẩng đầu nhìn tấm biển chỉ dẫn điện tử, vẫn còn cách thời gian tàu vào
ga một phút.
Lạc Thiếu Hoa vừa thở dốc, vừa gọi vào điện thoại di động của
Lạc Doanh - vẫn tắt máy.
Ông chửi thầm một tiếng, dựa người vào cây cột trên sân ga, không
ngừng quan sát đám đông bên cạnh. Tàu điện ngầm sẽ ngừng hoạt động
vào giữa đêm, hành khách đi tàu đa phần là những người phải làm thêm
giờ hoặc là thanh niên nam nữ vừa kết thúc cuộc hẹn hò. Ga cuối cùng
phía nam nằm ở ngoại ô thành phố, ga cuối cùng phía bắc thì ở chỗ tập
trung khá nhiều khu dân cư. Vì vậy, phía sân ga Lạc Thiếu Hoa đang
đứng ồn ào hơn phía đối diện rất nhiều. Nhất là khi tàu sắp đến, một đám
đông hành khách đã nhanh chóng tập trung lại trên sân ga.
Lạc Thiếu Hoa đứng trong dòng người, tâm trạng càng lúc càng sốt
ruột lo lắng. Thấy đã đến thời gian hẹn của đối phương, mà điện thoại di
động của mình vẫn không có động tĩnh gì.
Con gái đang ở đâu, nó… còn sống không?
Những tiếng ầm ầm thấp thoáng từ chỗ không xa vọng đến, tiếp
đó, sân ga cũng bắt đầu rung lên nhè nhẹ. Hành khách bắt đầu lục tục tập
trung vào phía trước bức rào chắn bằng nhựa, chuyến tàu tiếp theo sắp
vào ga.
Rất nhanh chóng, đoàn tàu với các toa màu trắng ầm ầm lao tới.
Sau khi dừng lại ở sân ga, cổng điều khiển điện tử trên bức rào chắn
bằng nhựa nhanh chóng mở ra, hàng loạt khách từ trên tàu bước xuống,
hành khách chờ tàu trên sân ga, lác đác có người sốt ruột, đã chen ngược
dòng người len vào trong toa tàu.