TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2805

Bỗng, Lạc Thiếu Hoa nghe thấy tiếng điện thoại di động trong túi

áo đổ chuông. Ông vội lau nước mắt, lấy điện thoại di động ra xem, là
Đỗ Thành.

“A lô?”

“Anh Lạc, tìm thấy cháu rồi.” Giọng Đỗ Thành vô cùng gấp gáp,

kèm theo tiếng thở dốc, dường như vẫn đang chạy, “Ở trên cái ghế dài
bên suối phun nước - còn một gã đàn ông nữa.”

Khi còn cách con suối phun nước mười mấy mét, Lạc Thiếu Hoa

đã nhìn thấy mấy người đàn ông vây quanh một chiếc ghế dài, ánh đèn
pin rọi xuống người một phụ nữ đang cúi đầu. Bên cạnh là một người
đàn ông hai tay ôm đầu, ngồi quỳ dưới đất.

Lạc Thiếu Hoa chạy nhanh tới, lao thẳng đến chỗ cô gái trên chiếc

ghế dài, vội lật đầu cô gái lên - Không sai, đúng là Lạc Doanh.

Đồng thời, ông cảm thấy một hơi thở nóng ẩm phả vào tay mình,

còn lẫn cả mùi rượu nồng nặc.

Lạc Thiếu Hoa bỗng chốc cảm thấy người không còn chút sức lực

nào, nó vẫn còn sống.

Người Lạc Doanh được khoác một chiếc áo lông vũ màu xanh lam,

nửa người phía trên đờ đẫn lắc lư theo động tác của bố. Lạc Thiếu Hoa
bỗng nhớ ra vết tay máu đó, vội vàng kéo chiếc áo lông vũ ra, định kiểm
tra xem Lạc Doanh có bị thương chỗ nào không.

“Em vừa xem qua rồi, không sao.” Trương Chấn Lương bước tới,

anh chỉ mặc một chiếc áo len, đang co ro ôm hai vai, “Có điều vẫn chưa
tỉnh. Xem chừng, hình như đã uống rất nhiều.”

Lạc Thiếu Hoa không yên tâm, vẫn kiểm tra một lượt khắp toàn bộ

cơ thể. Đúng thế, quần áo Lạc Doanh còn nguyên vẹn, không có vết máu
nào trên người. Ông đứng dậy, nhìn mấy người đàn ông đang đứng,
ngoài Đỗ Thành và Trương Chấn Lương ra, số còn lại đều là những
thanh niên trong đội cảnh sát hình sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.