TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 282

Có người bị thương? Hay là… đã chết rồi?

Phương Mộc giơ bàn tay che lên trán, rảo bước đi lên bất chấp lửa

khói đang phun ra khắp chốn.

Cửa phòng 352 đã vỡ tan tành sau tiếng nổ, lửa và khói từ trong

phòng cuồn cuộn phun ra, cửa của các phòng lân cận cũng bị cháy trụi.
Tất cả đang là một biển lửa.

Cảnh tượng kinh khủng trước mắt khiến Phương Mộc bàng hoàng,

đôi chân anh bắt đầu run rẩy. Lát sau, anh mới cố hết sức gọi được mấy
tiếng: "Có ai ở đây không…"

Nhưng anh bỗng ngắc lại, im bặt, và dừng bước, mở to mắt.

Qua ánh lửa và màn khói đen mù mịt, anh nhận ra ở cửa phòng

352 có một người đang ngồi thụp xuống và đang thận trọng nhìn vào
phía trong.

Trong ánh lửa chập chờn, trông người ấy lúc mờ lúc tỏ, gầy ngẳng

cứng lạnh, các cơ thịt trên mặt dường như đang rung rung.

Đó là Ngô Hàm.

Phương Mộc dù đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi đối mặt với Ngô

Hàm, anh vẫn kêu lên thất thanh:

"Là cậu à?"

Ngô Hàm lập tức quay đầu lại, nhận ra Phương Mộc, sắc mặt cậu

ta lại trở nên trầm tĩnh. Ngô Hàm cau mày quan sát Phương Mộc, cứ như
nhìn một người khách không mời nhưng lò dò đến một bữa dạ tiệc.

"Cậu càng ngày càng khiến người ta khó chịu đấy, Phương Mộc."

Vẫn là khuôn mặt quen thuộc, nhưng sắc mặt và ánh mắt thì đã

khác, khiến Ngô Hàm trông như một người hoàn toàn xa lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.