TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2850

đeo khẩu trang, hai mắt đỏ sọng này.

Thời gian như ngưng đọng.

Mặt trời bắt đầu lặn xuống. Trên bầu trời giữa thu, ánh chiều hiện

ra càng âm trầm. Khói chiều đang bay lên từ khắp mọi nơi trong thành
phố. Những ngọn đèn lần lượt được thắp sáng. Từng đàn quạ đen vừa
kêu vừa bay lướt qua ngoài cửa sổ.

Trong căn phòng khách tăm tối, hai người đàn ông, một người

đứng thẳng, một người khom lưng, im lặng nhìn nhau.

Không biết bao lâu sau, dòng sông thời gian một lần nữa ào qua.

Lạc Thiếu Hoa một tay tháo khẩu trang ra, tay kia lần về phía thắt

lưng.

Lâm Quốc Đống vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu, nhìn gương mặt

Lạc Thiếu Hoa dần lộ ra.

Thực ra, cho dù là anh không làm như vậy, Lâm Quốc Đống cũng

biết người đứng ở cửa phòng vệ sinh là ai. Hắn cũng biết, người đàn ông
này đã phát hiện ra cái gì ở phía bên kia cánh cửa.

Lâm Quốc Đống biết, sớm muộn cũng sẽ có một ngày như thế.

Khi tiếng gõ cửa cốc cốc vang lên, Lâm Quốc Đống đang định

khiêng xác người phụ nữ đó vào trong bồn tắm. Người khách đến thăm
đường đột này khiến hắn sợ đến mức hồn xiêu phách lạc. Nhưng hắn
nhanh chóng trấn tĩnh lại, hôm qua mẹ vừa đến nhà lão già đó, chắc là
không về nhanh như thế, hơn nữa, mẹ có chìa khóa nhà, không cần gõ
cửa.

Quả vậy, tiếng của Hứa Minh Lương vang lên ngoài cửa, “Thầy

Lâm, thầy có nhà không?”

Trên người Lâm Quốc Đống gần như không một mảnh vải, chỉ có

một đôi găng tay, hắn lặng lẽ xuyên qua phòng khách, cẩn thận nấp ở
cạnh cửa, lắng nghe động tĩnh bên ngoài cửa. Sau khi gõ cửa mấy lần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.