TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2858

“Được thôi!” Lâm Quốc Đống trợn mắt gầm lên: “Anh đi đi! Tôi

sẽ không chạy trốn đâu, tôi ở đây đợi anh đấy!”

Bỗng nhiên, hắn thả lỏng người, nằm ngửa ra nền nhà, cười ha hả

thành tiếng.

“Tôi biết là tôi đáng chết.” Lâm Quốc Đống nheo mắt lại chằm

chằm nhìn Lạc Thiếu Hoa, “Tôi còn biết là, không phải là một mình tôi
xuống địa ngục!”

Lạc Thiếu Hoa sững sờ.

Đúng vậy, đúng như Lâm Quốc Đống nói, bắt hắn về quy án, cố

nhiên có thể minh oan được cho người chết, lật lại được vụ án cho Hứa
Minh Lương, nhưng Lạc Thiếu Hoa và đồng nghiệp sẽ phải trả một cái
giá rất lớn. Một vụ án được gọi là “vụ án thép” sẽ bị lật ngược, vinh
quang sẽ bị tước bỏ, cả cục công an, từ trên xuống dưới đều sẽ phải hứng
chịu một nỗi ô nhục, điều quan trọng hơn nữa là, anh biết rất rõ Mã Kiện
đã lấy được lời khai của Hứa Minh Lương như thế nào, một khi sự việc
bị bại lộ, họ không những sẽ bị kỷ luật, mà còn có khả năng bị truy cứu
trách nhiệm hình sự.

Từ một cảnh sát nhân dân trừ ác khuyến thiện, trở thành một kẻ tù

tội nhục nhã thảm hại.

Lâm Quốc Đống nhận ra sự do dự của anh, mắt hắn lóe sáng. Hắn

gắng gượng nhổm người dậy, giữ lấy đầu gối chân Lạc Thiếu Hoa.

“Tôi biết anh, anh họ Lạc, đúng không?” Lâm Quốc Đống nói một

cách khẩn thiết, “Tôi đã thấy ảnh của anh trên báo, cái người đeo bông
hoa đỏ rực ấy.”

Lạc Thiếu Hoa đau khổ nhắm mắt lại - Lâm Quốc Đống nói đến

buổi lễ khen thưởng tập thể ban chuyên án lập công.

“Câm mồm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.