TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2881

Đến địa điểm tập trung đã hẹn trước, nhưng Nhạc Tiêu Tuệ vẫn

chưa đến. Ngụy Quýnh gọi hai cuộc điện thoại cho cô để giục, lại chờ
mất mười mấy phút, Nhạc Tiêu Tuệ mới đủng đỉnh đi đến.

Đỗ Thành nhìn gương chiếu hậu, khịt khịt mũi, lên tiếng hỏi: “Đã

mang nước hoa đi chưa?”

Nhạc Tiêu Tuệ cứ nhìn mãi ra ngoài cửa sổ, khẽ đáp một câu:

“Mang rồi ạ.”

“Bây giờ cháu xức luôn đi.” Đỗ Thành đưa tay khởi động ô tô, lái

xe lên đường, “Không phải là tầng cuối cùng có khả năng kích thích
hung thủ sao? Khoảng hai mươi phút nữa chúng ta mới đến.”

“Thực ra, cũng không chắc đã là nước hoa.” Nhạc Tiêu Tuệ bỗng

ngần ngừ, “Biết đâu cháu đoán sai thì sao?”

Ngụy Quýnh quay đầu lại, ngạc nhiên nhìn Nhạc Tiêu Tuệ, “Cậu

sao thế?”

Nhạc Tiêu Tuệ không buồn nhìn cậu, “Không sao.”

Đỗ Thành không nói gì, im lặng lái xe. Một lúc lâu sau, ông khẽ

nói: “Xức lên đi, cứ coi như là để thay đổi không khí điều tra.”

Nhạc Tiêu Tuệ không tỏ ra đồng ý hay phản đối. Có điều, sau khi

xe đi được mấy trăm mét, cô vẫn lấy lọ nước hoa từ trong ba lô ra, xịt
mấy nhát lên người.

Mùi nước hoa ngào ngạt lập tức lan tỏa trong xe.

Đối tượng phỏng vấn điều tra đầu tiên là một nhân viên trong

phòng Công thương trên đường Xuân Dương. Hai mươi ba năm trước,
chính là ông ta phụ trách quản lý chợ Xuân Dương. Theo lời của Dương
Quế Cầm, để được ưu ái một chút, hay có thể nói là để bớt đi một chút
phiền phức, Hứa Minh Lương thường xuyên mang biếu ông ta ít thịt lợn.
Nếu suy đoán của Ngụy Quýnh là đúng, thì ông ta có khả năng có được
chiếc túi nilon có vân tay của Hứa Minh Lương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.