TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2920

đành nói: “Em là bạn chú ấy.”

Người cảnh sát không nói gì, mắt càng ánh lên sự nghi hoặc.

Lúc này, Đỗ Thành thở dài một tiếng. Ngay sau đó, ông liếm môi,

nói nhỏ: “Chấn Lương, nước.”

Trương Chấn Lương vội cầm cốc nước trên chiếc tủ đầu giường

lên, đưa chiếc ống hút cắm trong cốc sát đến bên miệng Đỗ Thành.

Đỗ Thành hút mấy hơi rồi từ từ mở mắt ra, lập tức nhìn ngay thấy

Ngụy Quýnh ở cạnh giường.

“Sao cháu đến?”

“Nghe nói chú bị bệnh.” Ngụy Quýnh gượng cười, “lão Kỷ đi lại

không tiện, nên bảo cháu đến thăm chú.”

“Dào, bảo ông ấy đừng có nghĩ ngợi.” Đỗ Thành ra hiệu cho

Trương Chấn Lương quay giường lên, “Tôi không sao, sức khỏe của
mình, mình biết rõ nhất - Các cháu chưa nói cho ông ấy về cái tay Lâm
Quốc Đống chứ?”

“Chưa ạ. Chú điều tra được gì rồi?”

“Ừ. Tôi cảm thấy, chính là hắn.” Nói đến đây, Đỗ Thành bỗng

nhiên nhớ đến điều gì đó, quay đầu về phía Trương Chấn Lương, “Mã
Kiện và Lạc Thiếu Hoa có động tĩnh gì không?”

“Tạm thời chưa. Anh bị hôn mê mấy hôm nay, họ đều đã lần lượt

đến thăm anh.” Trương Chấn Lương lục tìm trong túi áo, lấy ra hai chiếc
phong bì, “Tiền thăm hỏi - có phải trả lại không?”

“Không trả, cứ giữ đấy.” Đỗ Thành cười hì hì, “Việc nào ra việc ấy.

Hai lão khốn kiếp này cũng nên đến thăm tôi.”

Trương Chấn Lương cũng cười, “Sư phụ, có đói không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.