TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2952

“Đầu tiên, cậu phải nhớ lấy lời tôi nói với cậu.” Mã Kiện chăm chú

nhìn Lạc Thiếu Hoa, nói từng chữ một: “9 giờ 30 tối nay, tôi và cậu uống
rượu ở nhà hàng Triều Sán - Bên nhà hàng tôi đã lo liệu xong rồi, cậu
đừng lo - chủ đề nói chuyện là vấn đề việc làm của con trai tôi và căn
bệnh tiểu đường của tôi. Sau khi uống rượu xong, chúng ta quay lại khu
dân cư để lấy xe, gọi điện thoại nhờ người lái hộ. Lúc đi tiểu ở tòa nhà số
22, vô tình phát hiện thấy ở cửa sổ phòng 501 đơn nguyên 4 xuất hiện
một người có vết máu. Chúng ta thấy khả nghi, liền đi lên tòa nhà kiểm
tra xem, thì phát hiện thấy Lâm Quốc Đống cưỡng dâm và giết người ở
trong nhà. Chúng ta định khống chế hắn, nhưng bị đối phương cầm dao
chống lại.”

Lạc Thiếu Hoa im lặng một lúc, rồi lại truy hỏi: “Sau đó thì sao?”

Mã Kiện quay đầu, nhìn thẳng về phía trước, giọng nói không hề

biểu lộ bất cứ sắc thái tình cảm gì, “Đối mặt với một hành vi phạm tội
bạo hành nghiêm trọng nguy hại đến an toàn tính mạng của con người
đang diễn ra, ví dụ như cầm dao gây tội ác, thì sử dụng biện pháp phòng
vệ chính đáng, khiến thành phần xâm hại phi pháp bị thương nặng, chết,
sẽ không thuộc phạm vi phòng vệ quá mức, không bị truy cứu trách
nhiệm hình sự.”

Lạc Thiếu Hoa run bắn người, sắc mặt trắng bệch, “Như vậy… có

được không?”

“Thiếu Hoa, chúng ta làm cảnh sát hình sự gần bốn mươi năm,

hiện trường phòng vệ chính đáng như thế nào, không ai biết rõ hơn
chúng ta.” Mã Kiện châm một điếu thuốc lá, rít một hơi sâu, chậm rãi
nhả khói, “Chúng ta nói cái gì, là cái đó.”

Lạc Thiếu Hoa cúi đầu, dần dần cảm thấy cơ bắp trên người trở

nên căng cứng.

“Thế bây giờ chúng ta đang làm gì?”

Mã Kiện ngả người ra phía sau ngồi vào ghế lái, mắt dán chặt vào

ô cửa sổ đó, và ánh đèn hắt ra từ phía sau tấm rèm cửa sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.