TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2969

“Sau đó, ông cứ chờ mãi ạ?”

“Chờ gì?”

“Chờ một cơ hội, hoặc là, chờ một người như cháu xuất hiện?”

Kỷ Càn Khôn không đáp lời, một lúc lâu sau, ông chậm rãi lên

tiếng.

“Ngụy Quýnh.”

“Dạ.”

“Có phải cháu cảm thấy, ta đã lợi dụng cháu?”

“Không ạ.” Ngụy Quýnh không dừng bước, cậu chầm chậm đi về

phía tòa nhà nhỏ, “Cháu chỉ cảm thấy, ông không hề đơn giản như lúc
cháu mới quen.”

Kỷ Càn Khôn lại im lặng một lúc, “Cháu muốn nói đến chuyện của

Trương Hải Sinh?”

Đợi mấy giây, thấy Ngụy Quýnh không trả lời. Ông thở dài một

tiếng, một mình nói tiếp, “Ta cũng là bất đắc dĩ không còn cách nào
khác, muốn tự do hoạt động ở đây, không có Trương Hải Sinh không
được. Hơn nữa, thời gian của ta không nhiều nữa. Cứ tiếp tục thế này,
hoặc là ta sẽ phát điên, hoặc là sẽ chết.”

Kỷ Càn Khôn nhìn tòa nhà nhỏ mỗi lúc một gần phía trước mặt,

“Gã đó, ta đã tìm hắn hai mươi ba năm. Nếu kiếp này ta không thể trả
được mối thâm thù cho vợ, có chết cũng sẽ không nhắm mắt được.”

“Giết chết một phụ nữ bằng thủ đoạn như vậy, cho dù vì mục đích

gì đi chăng nữa, hắn cũng buộc phải trả giá.” Ngụy Quýnh dừng chiếc xe
lăn ở cửa tòa nhà nhỏ, “Lão Kỷ, ông cứ yên tâm, ông sẽ chờ được đến
ngày đó. Hơn nữa, sẽ không xa quá đâu.”

“Ồ?” Kỷ Càn Khôn ngạc nhiên quay đầu lại, “Ý của cháu là?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.