TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 2985

“Xin lỗi cậu, Thành.” Lạc Thiếu Hoa ngẩng đầu lên, vẻ mặt có lỗi

xen lẫn đau khổ, “Tôi không thể đưa cho cậu được.”

Sự từ chối của Lạc Thiếu Hoa nằm trong dự đoán. Nét mặt Đỗ

Thành không hề thay đổi, ông tung ra vấn đề thứ hai, “Vâng, thế thì ít
nhất cũng nói cho tôi biết quá trình anh đã điều tra ra hắn.”

“Tôi không thể.” Lạc Thiếu Hoa vẫn không hề do dự, “Tôi không

thể nói cho cậu biết bất cứ điều gì.”

Đỗ Thành ngây người. Ông vốn cũng không mong là Lạc Thiếu

Hoa có thể đưa chứng cứ cho mình, nhưng nếu ông ta có thể nói thật cho
ông biết toàn bộ quá trình điều tra ra Lâm Quốc Đống, có lẽ sẽ giúp ích
được cho việc sưu tập chứng cứ. Nhưng, thái độ cứng rắn tuyệt đối của
Lạc Thiếu Hoa khiến mọi hi vọng của ông đều tan vỡ.

“Thế cứ để cho hắn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật sao? Cứ

khoanh tay đứng nhìn hắn tiếp tục giết người sao?” Đỗ Thành chợt nổi
nóng, “Chỉ là để anh yên ổn hưởng thụ cuộc sống về hưu?”

“Thành, hơn hai mươi năm nay, tôi chưa bao giờ sống yên ổn được

một ngày.” Lạc Thiếu Hoa cười đau khổ, chỉ vào đầu mình, “Hình dạng
của hắn đã khắc ở đây. Mỗi một người chết, bao gồm cả Hứa Minh
Lương, đều ở đây.”

“Thế tại sao anh không giao chứng cứ ra?” Đỗ Thành đứng dậy,

tay bám vào mặt bàn, nhìn ông ta từ trên cao, “Cho dù anh có bị định tội
cố ý vi phạm pháp luật làm án sai, thì thời hiệu truy cứu trách nhiệm
hình sự cũng đã qua rồi - sĩ diện và vinh dự quan trọng đến thế sao?”

“Cậu tưởng tôi làm thế là vì mình sao?” Lạc Thiếu Hoa lắc đầu,

“Vụ án này liên quan đến quá nhiều người. Nếu bị phát giác, Cục của
chúng ta, Cục trưởng cũ, phó cục trưởng cũ, Mã Kiện, những anh em
cùng làm năm đó, viện kiểm sát và tòa án… Ai có thể chạy được?”

“Thế anh nói xem phải làm thế nào?” Giọng Đỗ Thành vô cùng dữ

dội, “Che đậy một sai lầm bằng một sai lầm lớn hơn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.