TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 454

"Vụ án Mã Khải, xem ra tưởng cậu thu được thắng lợi lớn. Nhưng

theo tôi thấy, hoàn toàn là do cậu gặp may."

Phương Mộc ngẩng đầu lên.

"Không phục phải không?" Giáo sư Kiều hằm hằm mặt, "Thứ nhất,

đặc trưng "Sát thủ liên hoàn vô tổ chức" của Mã Khải đã quá rõ ràng, sau
này nếu không có ai coi vụ anh ta là vụ án điển hình, tôi sẽ cảm thấy rất
ngạc nhiên đấy; thứ hai, khi cậu phán đoán địa điểm hiện trường Đồng
Hủy bị giết hại, căn cứ vào cái gì chứ? Trực giác? Mặc dù cậu đã may
mắn đoán trúng, nhưng cậu có biết rằng, nếu như cậu đoán sai, có thể sẽ
làm lỡ mất thời gian để cứu nạn nhân! Có thể lúc đó Đồng Hủy vẫn chưa
chết! Thứ ba, sau khi Từ Kiệt bị bắt giữ, rõ ràng cậu cảm thấy không phù
hợp với quy luật gây án của hung thủ, tại sao không hề suy nghĩ đến khả
năng do người khác mô phỏng theo cách làm của anh ta, mà lại kiên
quyết cho rằng đó là hung thủ tích lũy nguồn máu?"

Trán Phương Mộc toát mồ hôi lạnh, trong trí óc nhanh chóng hồi

tưởng lại toàn bộ quá trình vụ án của Mã Khải.

Đúng vậy, quả thực là mình quá may mắn.

Mình tự tin quá, nếu có bất cứ một sơ hở nào, đều có thể tạo ra một

kết quả hoàn toàn khác.

Giáo sư Kiều nói đã thấm mệt, cầm tách trà Long Đỉnh đã lạnh

ngắt từ lâu, đưa lên miệng uống, ngẩng đầu nhìn thấy bộ dạng Phương
Mộc, cũng mềm lòng hơn, giọng nói cũng hòa nhã hơn nhiều.

"Tinh thần nghiên cứu chủ nghĩa thực chứng của cậu đáng được

khẳng định, nhưng chàng trai à, cậu hơi nóng vội đấy. Nếu muốn phát
huy tác dụng ở lĩnh vực tư pháp hình sự, cậu còn phải cố gắng học tập
thêm 20 năm nữa."

Phương Mộc gật mạnh đầu.

Đúng lúc đó, cô đẩy cửa bước vào, "Cô gói sủi cảo, Phương Mộc ở

lại ăn tối nhé?" Phương Mộc vội từ chối, giáo sư Kiều trừng mắt, "Sao,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.