TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 592

"Hay là tôi đưa thầy đến bệnh viện khám?"

"Không cần, không cần. À, phải rồi, cậu vẫn khỏe chứ?"

"Vâng, cũng khá ổn."

"Còn sợ điểm danh không?"

"Chắc là không sợ nữa, chắc phải cảm ơn thầy nhiều. Khà khà, về

cơ bản, có thể ứng phó được."

"Thật vậy sao? Cậu chắc chắn chứ?"

Mấy ngày sau, cuối cùng Lưu Kiện Quân cũng có thể mở miệng

nói, tường thuật lại với bên cảnh sát sự việc xảy ra ngày hôm đó. Theo
lời kể của cậu, hôm đó cậu định thổ lộ tình yêu với Đặng Lâm Nguyệt
trong nhà thi đấu. Do đó, vào bữa trưa hôm trước, cậu đã mượn thầy giáo
quản lý nhà thi đấu chìa khóa, đồng thời hỏi vị trí cách bật và phương
pháp sử dụng micrô, đèn chiếu trong phòng phát thanh. Trong khi diễn ra
trận đấu bóng rổ, cậu hẹn Đặng Lâm Nguyệt buổi tối ở lại nhà thi đấu
một mình đợi cậu. Thế nhưng khi nghi thức bày tỏ tình cảm lãng mạn
của cậu tiến hành đến then chốt cuối cùng, đột nhiên có người ở đằng sau
đánh trúng cậu, còn những sự việc xảy ra sau đó, cậu hoàn toàn không
hay biết gì.

Đặng Lâm Nguyệt cuối cùng cũng có thể bình tĩnh hồi tưởng lại

cảnh tượng tối hôm đó, đồng thời miêu tả tỉ mỉ cho cảnh sát. Thế nhưng,
do ánh sáng lúc đó quá tối, cộng thêm Đặng Lâm Nguyệt đang ở trong
trạng tâm lý hoảng sợ cực độ, cô chỉ có thể chứng thực với cảnh sát,
hung thủ là một người đàn ông, cao khoảng 1m70 trở lên.

Phương Mộc và Thái Vĩ tối đó mặc dù cũng nhìn thấy hung thủ,

thậm chí Thái Vĩ từng đuổi bắt hắn, nhưng do nguyên nhân ánh sáng và
cự ly, họ không có ấn tượng sâu sắc nào về hung thủ.

Một vấn đề khiến cảnh sát chú ý là, tại sao hung thủ lại biết được

Đặng Lâm Nguyệt sẽ ở lại nhà thi đấu một mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.