TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 608

"Này, thế nào?" Cậu ta hỏi nhưng không buồn quay đầu lại.

"Cái gì thế nào?"

"Buổi hẹn hò lãng mạn của cậu chứ còn cái gì?"

"Còn có thể thế nào được chứ, ăn cơm thôi." Phương Mộc đột

nhiên cảm thấy hơi chột dạ, cậu nhanh chóng cởi đồ, chui vào trong
chăn, nhắm mắt giả vờ ngủ.

Không biết bao lâu, cuối cùng Đỗ Ninh cũng tắt máy vi tính, trèo

lên giường, chỉ mấy phút sau đã nghe thấy hơi thở đều đều của cậu ta.

Còn Phương Mộc thì mãi không ngủ được, cậu nhắm chặt mắt, cố

gắng xua tan ba chữ đó khỏi trí não mình.

Lưu Kiện Quân, đây là cái tên khiến Phương Mộc không dám nghĩ

tới.

6h30’ sáng, Phương Mộc bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại,

trong lúc ngái ngủ mở ra xem là một tin nhắn: "Chúng mình cùng ăn
sáng nhé?"

Số điện thoại rất lạ, Phương Mộc nghĩ một lát, mở ra xem danh

mục các cuộc gọi đến, là số máy của Đặng Lâm Nguyệt.

Bỗng chốc không còn cảm giác buồn ngủ nữa, Phương Mộc nằm

trên giường trở đi trở lại, suy nghĩ hồi lâu, quyết định không đi. 30 phút
sau, Đỗ Ninh thức giấc, Phương Mộc vẫn giả vờ như vừa mới ngủ dậy,
cùng cậu bạn đi đánh răng rửa mặt, cùng xuống dưới tầng đi đến nhà ăn.
Khi vừa mới bước ra khỏi cổng chính khu ký túc xá đã nhìn thấy Đặng
Lâm Nguyệt đứng ở cửa. Mặt đỏ lựng lên vì lạnh, hai tay đút túi áo,
giậm chân liên tục. Nhìn thấy Phương Mộc, Đặng Lâm Nguyệt không hề
trách móc, cười nói: "Cuối cùng anh cũng ra rồi."

Đỗ Ninh vô cùng kinh ngạc, nhưng nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng

của Phương Mộc, hiểu ý nói ngay: "Mình đi trước đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.