TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 630

Đỗ Ninh cũng ra, cậu ngẩn người mất mấy giây, không biết làm gì,

bèn quay về lấy một cây gậy lau sàn chạy ra, sau khi sợ hãi đứng cạnh
Phương Mộc, bèn run rẩy nói: "Mạnh Phàm Triết, cậu đừng làm bừa!"

Mạnh Phàm Triết lúc này phát ra một tiếng gầm nho nhỏ, giơ cao

dao lao đến. Thái Vĩ nhảy phắt lên trước, nhằm chuẩn, nắm chặt bàn tay
cầm con dao của Mạnh Phàm Triết, cổ tay bị lật lên, vốn tưởng Mạnh
Phàm Triết đau đớn mà bỏ dao xuống, không ngờ Mạnh Phàm Triết
không buông tay mà phải thêm một cú đòn vào đầu gối, con dao rọc giấy
mới rơi xuống đất. Thái Vĩ thò tay ra phía sau túm chặt cổ áo Mạnh
Phàm Triết, hất mạnh về phía trước, Mạnh Phàm Triết đập vào tường rồi
ngã vật xuống đất, đau đớn đến nỗi co rúm lại.

Thái Vĩ bước nhanh đến, lật Mạnh Phàm Triết lại, lấy đầu gối giữ

chặt phần lưng cậu ta, đồng thời lấy còng tay, còng hai tay Mạnh Phàm
Triết ra phía sau lưng. Thái Vĩ lấy máy di động ra, sau khi kết nối, nói
một câu đơn giản: "Phòng 313, khu ký túc xá 5 Nam Phạm, mau đến
đây!"

Sau khi gác máy, anh quay sang hỏi Phương Mộc: "Chuyện gì vậy,

đây là ai, tại sao cậu ta lại muốn giết cậu?"

Phương Mộc không hề có phản ứng trước những câu hỏi của Thái

Vĩ, cậu chỉ ngẩn người nhìn Mạnh Phàm Triết đang thở dốc và rên rỉ ở
dưới đất, trong đầu chỉ hiện lên hai chữ: Tại sao?

Trong hành lang đã trở nên vô cùng ồn ào, nhốn nháo, hầu như tất

cả sinh viên đều chạy đến xem, có mấy người kêu lên kinh ngạc: "Đây
chẳng phải là Mạnh Phàm Triết sao, sao vậy?"

Đột nhiên, Phương Mộc lao đến, quỳ xuống trước mặt Mạnh Phàm

Triết, hét lớn: "Cậu nghe thấy mình nói không? Rốt cuộc cậu sao vậy?"

Mạnh Phàm Triết nhắm mắt, chỉ thở dốc, không có chút phản ứng

nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.