TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 667

"Đây không phải là sự cố ngoài ý muốn!" Phương Mộc đột nhiên

nói đầy kích động.

"Cậu ngậm miệng lại cho tôi!" Thái Vĩ hét lớn ngăn cản, quay đầu

nói với Lý Duy Đông: "Thế thì mau làm thủ tục đi, lát nữa tôi sẽ đưa cậu
ta đi."

Lý Duy Đông đồng ý, quay người bước ra khỏi phòng làm việc.

Thái Vĩ quay lại nói với Phương Mộc: "Có phải cậu muốn bị giữ

lại ở đây không? Tốt nhất cậu bớt lời đi!" Phương Mộc không đáp trả lại,
chỉ hút lấy hút để điếu thuốc đang cầm trên tay.

Khi hoàn trả vật phẩm cá nhân, Phương Mộc phát hiện ra con dao

găm không có ở đó, anh cảnh sát phụ trách thủ tục hoàn trả đồ nói dao
găm đã bị tịch thu rồi. Phương Mộc kiên quyết đòi trả dao lại cho cậu,
nếu không sẽ không đi. Thái Vĩ không có cách nào khác, lại phải đi tìm
Lý Duy Đông, cuối cùng cũng lấy lại được con dao.

Khéo léo từ chối lời mời của Lý Duy Đông giữ Thái Vĩ ở lại ăn

cơm, Thái Vĩ đưa Phương Mộc trở về thành phố J. Vừa lên xe, Phương
Mộc đã nằm vật xuống ngay hàng ghế sau ngủ vùi.

Thái Vĩ nhìn thấy dáng vẻ mỏi mệt rã rời của cậu thở dài, vặn to

luồng khí nóng trong xe. Sau khoảng hơn một giờ đồng hồ, qua kính
chiếu, Thái Vĩ nhìn thấy Phương Mộc đã lồm cồm bò dậy, ánh mắt ngái
ngủ, liếm đôi môi khô nứt nẻ.

"Cậu tỉnh rồi à?" Thái Vĩ lấy nửa bình nước, đưa ra phía sau.

Phương Mộc uống liền một hơi hết sạch, sau đó ngồi lặng lẽ, ngẩn người
nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

"Nói xem, vì sao cậu lại đến nhà Mạnh Phàm Triết?"

Phương Mộc không trả lời ngay, một lúc sau mới chậm rãi nói:

"Mẹ Mạnh Phàm Triết gọi điện cho tôi, nói trước một hôm xảy ra sự
việc, Mạnh Phàm Triết đã viết cho bà một bức thư, trong thư nhắc đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.