TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 669

ngoài trở về, quên đóng cửa. Có lẽ bà cảm thấy rất mệt, bèn nằm lên ghế
sofa ngủ thiếp đi, lúc đang ngủ cảm thấy có cái gì bò trên người, bà lấy
tay sờ, phát hiện ra đó là chuột, bệnh tim bột phát, qua đời." Anh liếc
nhìn Phương Mộc qua gương trong xe, "Cậu cảm thấy thế nào?"

Phương Mộc hừ mũi một tiếng, "Anh không tin lời tôi, có thể,

nhưng xin đừng coi tôi là tên ngốc!"

Thái Vĩ có vẻ không vui, giận dỗi trừng mắt nhìn Phương Mộc,

không thèm nói thêm câu nào, lặng lẽ lái xe. Trầm mặc một lúc, Phương
Mộc đột nhiên hỏi: "Trong di vật của Mạnh Phàm Triết có những thứ
như hóa đơn khám bệnh ở bệnh viện, hay sổ bệnh án hay không?"

"Không có, cậu hỏi những thứ đó làm gì?"

"Mẹ Mạnh Phàm Triết nói, trong thư nhắc đến một người bác sĩ."

"Bác sĩ?" Tay Thái Vĩ lập tức nắm chặt vô lăng, "Sao lại xuất hiện

một người bác sĩ nữa?"

"Cái gì gọi là "lại" xuất hiện một bác sĩ nữa?" Phương Mộc lập tức

hỏi ngay.

"Ồ. Cậu có còn nhớ bức thư mà Mã Khải gửi cho cậu không?"

Thái Vĩ né tránh ánh mắt của Phương Mộc, "Trong đó cũng có nhắc đến
một người bác sĩ."

Phương Mộc lao ngay về phía trước, "Anh đã đọc bức thư đó rồi

à?"

"Chỉ mới lướt qua một cái. Thật là," Thái Vĩ vội vàng giải thích:

"Khi bức thư được giao đến tay tôi, tôi không kìm nổi, đọc một chút, kết
quả là mới xem một tí đã bị gọi đi làm việc khác mất rồi."

"Trong bức thư đó viết những gì?"

"Tôi cũng chỉ mới xem được mấy câu, nhưng đại ý là, bản thân

mình không phải là người xấu, đã từng có một vị bác sĩ giúp đỡ hắn, rất
tiếc là không khắc phục được tâm bệnh của hắn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.