TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 714

"Ừ. Tốt nhất anh nên điều tra xem có thầy giáo kiêm thêm bác sĩ tư

vấn ở bệnh viện hay không."

"Ừ, biết rồi. À, còn nữa, cậu cũng phải cẩn thận một chút." Nói

xong, Thái Vĩ bèn nổ máy lái xe phóng đi.

Phương Mộc nhìn theo chiếc xe của Thái Vĩ biến mất khỏi ngã

quành, ngẩng đầu nhìn bầu trời, một đám mây lớn màu chì đang cuồn
cuộn trên đầu, dường như dự báo trước một trận mưa lớn đang gần kề.

Khi vừa mới bước vào hành lang tầng 3, Phương Mộc liền nhìn

thấy cậu nam sinh đang đứng trước cử phòng 313, đang thò đầu nhìn vào
bên trong.

Phương Mộc giật mình, lẽ nào Đỗ Ninh xảy ra chuyện, cậu bước

nhanh đến, mấy cậu bạn đứng xem xung quanh nhìn thấy Phương Mộc
không hẹn mà cùng nhường vị trí trước cửa.

Đỗ Ninh râu ria lởm chởm, đang cúi đầu ngồi trên ghế, quần dính

đầy bùn. Một người đang đứng trước mặt cậu, vung tay vung chân giáo
huấn cậu.

"Nếu đêm hôm khuya khoắt cậu còn cầm thứ đồ này lượn lờ khắp

nơi, thì không chỉ đơn giản là bị giữ ở phòng bảo vệ, mà trực tiếp đưa
cậu đến đồn công an luôn!" Ông đập "bộp" một tiếng, đập chiếc dao rọc
giấy lên trên bàn, "Báo thù? Dựa vào cậu, có thể bắt được hung thủ sao?
Thật hổ thẹn cậu còn là một thạc sĩ ngành Luật! Nếu cậu có thể báo thù,
thì cần cảnh sát làm gì?"

Đỗ Ninh ngẩng đầu lên định tranh luận thì nhìn thấy Phương Mộc

đang đứng ở cửa, những lời muốn nói bị kìm lại, chỉ nhìn chăm chăm
vào Phương Mộc. Phương Mộc nhìn thấy mấy vết thâm tím trên khuôn
mặt bạn, há miệng ra, nhưng lại không nói được gì, quay người bước đi.

Nửa đêm, cuối cùng tuyết cũng rơi. Phương Mộc ngồi trước máy

tính, chăm chú nghiên cứu bài văn đó, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên, nhìn
thấy trên bệ cửa phía bên ngoài cửa sổ đã tích một lớp tuyết dày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.