TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 722

"Chẳng có manh mối gì !" Phương Mộc lắc đầu, "Tôi đã lật đi lật

lại bài khóa đó rất nhiều lần. không tìm thấy một chút manh mối và gợi ý
nào cả." Cậu đứng dậy, rút một quyển trên giá sách đưa cho Thái Vĩ,
"Tôi cũng đã mượn cuốn sách Truyện sông Hô Lan - bài khóa đó được
trích ra từ đây, hy vọng có thể tìm được một chút manh mối."

Thái Vĩ nhấc nhấc cuốn Truyện sông Hô Lan, tuy cuốn sách không

dày lắm, lật ra, thấy chi chít toàn chữ là chữ, bất giác ỉu xìu, "Hừ, cuốn
này phải đọc mất bao lâu chứ?"

"Tôi sẽ tìm thêm bộ sách giáo khoa đăng tải bài văn này, để nghiên

cứu thật kỹ."

"Ôi, Phương Mộc, cậu nói xem liệu hung thủ có dùng một loại

mực ẩn hình để viết lên những gợi ý và manh mối vào bài văn đó
không?"

Phương Mộc đã từng suy xét đến giả thiết này, nhanh chóng trả lời:

"Chắc không đâu, hắn biết tờ giấy đó sẽ bị ngâm dưới nước một khoảng
thời gian, nếu như không thể phục hồi nguyên dạng, viết cũng chỉ vô ích
mà thôi. Cho nên tôi nghĩ, gợi ý chính là bài khóa này".

"Hừm, tài liệu học trong giáo trình học tiểu học lại có manh mối

của kẻ giết người, nói ra ai sẽ tin đây?" Thái Vĩ vươn vai, vươn được
một nửa, đột nhiên dừng lại, "Lẽ nào nạn nhân là một học sinh học lớp
4?"

Phương Mộc cười đau khổ, "Ai biết được đấy, cũng có khả năng."

Cậu nhìn đống tài liệu chất đầy trên bàn máy vi tính, "Tôi nhớ,

trước đây, khi kiểm tra, câu hỏi cuối cùng là câu khó nhất, thầy giáo
thường xuyên nói với chúng tôi, hãy làm những câu dễ trước, khi có thời
gian, tập trung tinh thần sức lực để giải đáp câu hỏi khó cuối cùng".

Câu thứ 7, đáp án cuối cùng rốt cuộc là gì?

Lại là một buổi sáng mùa đông lạnh và khô, Phương Mộc lưng đeo

cặp sách vội vàng đi đến tòa lầu giảng đường. Trong trường vẫn là cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.