TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 761

không giống nó. Cho nên, hôm nay em nhất định phải sống sót ra khỏi
đây. Bất luận thế nào, em phải ngăn cản nó!"

"Thầy Kiều..."

"Đã nghe thấy chưa?"

"Nghe thấy rồi ạ!" Phương Mộc giật mình, bất giác cũng hét vang.

"Tốt, học trò ngoan." Thầy Kiều dường như đã dùng cạn sức lực

của mình, giọng nói càng lúc càng trầm xuống, "Mau đi đi, rời khỏi đây
ngay."

Phương Mộc nước mắt lưng tròng, cậu dự cảm đây là cuộc nói

chuyện cuối cùng của mình với thầy Kiều. Mắt cậu ngân ngấn lệ nhìn
thầy Kiều sắp lả đi ở trong lồng.

Tiến thoái lưỡng nan. Đột nhiên, cậu chạy vội lên trước, quỳ xuống

trước lồng sắt, khóc thành tiếng, "Thầy Kiều, thầy Kiều, em không thể
để thầy lại đây một mình được."

"Cậu nhóc này." Giọng thầy Kiều rất đỗi dịu dàng, "Khóc gì thế?

Thật chẳng ra gì." Một bàn tay khô ráp vuốt ve khuôn mặt Phương Mộc.

"Chết không hề đáng sợ." Thầy Kiều khẽ nói, "Điều đáng sợ chính

là một con người không có linh hồn. Tôn Phổ chính là một người không
có linh hồn. Đây cũng chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa em và nó.
Em hãy làm những việc em cần phải làm đi, hãy làm theo cách của em."

"Hi…hi….", những tràng cười lạnh lùng vang lên phía trên đỉnh

đầu. Phương Mộc ngẩng đầu, ô vuông trên đầu giờ đã bị một bóng đen
chiếm cứ. Trong tay hắn là một bó giấy đang rực cháy!

"Không!!!" Lời nói chưa dứt, đám lửa đó đã bay xuống dưới.

Phương Mộc trợn mắt trừng trừng nhìn cuộn giấy đó càng lúc càng gần
mình, lượn tròn, bốc cháy, liên tục có những đốm lửa nhỏ bay tản mạn,
dường như là điệu múa rực rỡ của tử thần. Đột nhiên, phần ngực của
Phương Mộc bị một bàn tay đẩy mạnh, khiến cậu bị đẩy ra xa 2 mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.