TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 766

Cậu hướng ánh mắt từ nòng súng chuyển sang mặt Tôn Phổ, khẽ

nói: "Mày ghen tị với tao, sư huynh."

Mặt Tôn Phổ bỗng chốc trở nên trắng nhợt.

"Từ khi mày giết Khúc Vĩ Cường, tao đã cảm nhận được loại tâm

trạng này của mày. Chặt đôi tay của thủ môn, giống như mày muốn tước
đoạt khả năng tư duy suy nghĩ của tao vậy. Mày ghen tị cách tư duy của
tao, đúng không?"

"Câm miệng!"

Phương Mộc như thể không hề nghe thấy, cứ nói tiếp, "Bắt đầu từ

lần đại hội toàn trường phải không? Mày nhìn thấy tao được mời lên bục
phát biểu giống như một người anh hùng, còn mày, chỉ là một nhân viên
quản lý thư viện nhỏ bé, chỉ có thể co rúm vào một góc để nhìn tao. Mặc
dù mày tự lừa dối mình rằng, tất cả mọi điều này lẽ ra phải thuộc về
mày!"

"Câm miệng!"

Thái Vĩ lại vang lên những tiếng u u, Phương Mộc nhìn anh, trong

ánh mắt Thái Vĩ toát ra sự lo lắng và cầu xin, dường như đang cầu xin
Phương Mộc đừng nói tiếp nữa.

"Cho nên lúc nào mày cũng muốn tìm mọi cách để được so tài với

tao một phen." Phương Mộc nghiến chặt răng, chậm rãi bước từng bước
lùi về phía sau, tiếp tục nói: "Mày giết bao nhiêu người như vậy, mục
đích là muốn chứng minh tao không khắc họa tâm lý giỏi bằng mày.
Nhưng thực sự mày đã thắng được tao chưa? Buổi tối mày có bị gặp ác
mộng không? Mày có thể làm tình với bạn gái mày một cách bình
thường không? Hay là Thomas Jill đã thực sự làm mày…?" Cậu cười
đầy ẩn ý, đột nhiên nhấn mạnh ngữ khí, "Đúng không, sư huynh?"

Mặt Tôn Phổ đột nhiên co giật mạnh, cánh tay vẫn giữ khẩu súng,

giơ ra phía trước. Phương Mộc vội vàng tránh sang một bên, gần như
đồng thời, "Đoàng" một tiếng, một viên đạn bay lướt qua trán, bắn trúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.