TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 773

"Ông ấy là một lão già mù mắt!" Tôn Phổ gào to lên: "Tao giỏi hơn

mày hàng vạn lần!"

Phương Mộc từ từ di chuyển giữa những khoảng trống của các dãy

bàn ghế, khoảng cách tới cửa càng lúc càng gần.

"Bởi vì mày là một con sâu đáng thương, tự cao tự đại, vô tri, chỉ

biết dùng hình bức cung để giữ sĩ diện của mình!"

"Câm miệng!" Tôn Phổ cuối cùng cũng mất đi lý trí, hắn điên

cuồng lao vào, nhằm thẳng hướng của Phương Mộc mà bắn.

Thời cơ đã đến!

Phương Mộc dồn toàn bộ sức lực của mình đâm mạnh, những

đống bàn ghế xếp cao ngất ngưởng rầm rầm đổ xuống. Tôn Phổ đứng ở
dưới chỉ kịp phát ra tiếng kêu kinh hãi, bị đè xuống dưới.

Phương Mộc vừa lăn vừa bò, lao đến vị trí Tôn Phổ ngã xuống.

Tôn Phổ đang ra sức kéo một cái bàn đang đè lên thân mình, ra sức với
khẩu súng bị văng ra một bên. Phương Mộc cầm lấy một cái ghế đập
mạnh vào đầu hắn. Chiếc ghế bị đập tan thành mấy mảnh, trên đầu Tôn
Phổ lập tức xuất hiện một vết hở lớn, máu tươi phụt ra.

Phương Mộc bước đến, giẫm lên ngực Tôn Phổ, nhanh chóng rút

con dao găm ra, kề sát vào cổ hắn.

"Nếu mày còn nhúc nhích, tao sẽ giết mày!"

Tôn Phổ há miệng, quặt đầu sang một bên, không nhúc nhích nữa.

Phương Mộc nhặt súng lên, nhìn Tôn Phổ đã bị ngất lịm đi, chợt

giơ súng nhằm thẳng vào hắn. Lồng ngực cậu thở phập phồng, nghiến
răng kêu kèn kẹt, mấy giây sau, cậu từ từ hạ súng xuống, nắm lấy cổ áo
Tôn Phổ, khó khăn kéo hắn ra khỏi phòng giam số 1.

Con đường dưới chân dường như dài vô tận. Tôn Phổ đã bị ngất

lịm trở nên nặng trình trịch, khi kéo hắn vào phòng giam số 7, Phương
Mộc cũng đã mệt nhoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.