TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 787

Đám học trò chạy ào đi rất nhanh. Tôn Phổ nhấc cái máy nhắn tin

đeo ở thắt lưng ra, vừa nhìn, anh ta đã lập tức cau mày.

Sự yên tĩnh mọi ngày của thôn Bát Đạo không còn nữa, khắp thôn

khắp xóm là bóng cảnh sát đi hỏi han tìm hiểu, đầu thôn cuối thôn đều
lấp lóa những ánh đèn nhấp nháy của xe cảnh sát. Mặt trời đã lên cao ba
con sào rồi, mà ngoài đồng ruộng cũng chỉ thấp thoáng vài ba người làm
việc nhà nông. Gần như toàn bộ dân thôn đều tập trung ở cổng nhà ông
Đổng ở mé đông thôn. Nơi này đã bị cảnh sát phong tỏa. Khu nhà vốn
không rộng, lúc này trưởng thôn và trưởng ban an ninh trật tự đang cùng
mấy anh cảnh sát khám nghiệm hiện trường xem xét xung quanh. Họ có
thừa nhiệt tình và sự cảm thông, nhưng nhiều hơn cả là nỗi sợ hãi thật sự
nảy sinh từ trong lòng họ. Đám đông đứng ngoài vành đai vàng cảnh giới
thì rất vô duyên, người phì phèo thuốc lá, người thì tay chống cuốc xẻng,
hoặc lớn tiếng tranh luận hoặc khẽ xì xào bàn tán. Có vẻ như cảnh tượng
trước mắt khiến họ khoái trá hơn là cảm thấy kinh ngạc.

Ai cũng cố kiễng chân, nghển cổ nhìn vào ngôi nhà gạch trong sân.

Trong đó đã xảy ra chuyện gì thế?

Tôn Phổ cũng muốn biết.

Một cảnh sát trẻ đi trước, dẫn ông lách qua đám đông, đi thẳng vào

ngôi nhà ngói trong kia. Cảnh sát đứng trong sân đều lên tiếng chào Tôn
Phổ. Anh ta không thể chào hỏi từng người, chỉ gật đầu đáp lại họ. Vị
nam giới mặc "thường phục" được cảnh sát vì nể này, lại khiến đám
đông đứng xem phải xì xào bàn tán.

"Chắc anh ta là lãnh đạo…"

"Xem chừng, đã xảy ra chuyện tày đình…"

"Anh ta, ít ra cũng là cấp giám đốc…"

Triệu Vĩnh Quý đang đứng trước cửa nhà, nhìn đi nhìn lại cây gậy

gỗ trong tay. Thấy Tôn Phổ bước lại, anh buông cây gậy xuống và nói
với giọng hậm hực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.