TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 810

"Vậy hung khí đâu?" Triệu Vĩnh Quý lập tức hỏi vặn. "Nếu Vương

Vĩnh Lợi bất chợt nảy ra ý định giết người thì hắn lại đem búa hay sao?"

"Một tay thợ mộc luôn mang theo đồ nghề là chuyện bình thường."

"Đêm khuya mang đeo đồ nghề lủng củng đi khắp nơi ư?"

"Rất có thể hắn vừa mới từ thành phố trở về." Tôn Phổ cất cao

giọng: "Anh Quý à, đây không phải là trọng điểm."

"Đây chính là trọng điểm." Triệu Vĩnh Quý lấy điếu thuốc trên môi

xuống. "Cái búa của Vương Vĩnh Lợi không khớp với vết thương của
nạn nhân - cho nên nó không bị coi là hung khí, thì chúng tôi phải nói
kiểu gì để thuyết phục viện kiểm sát khởi tố hắn?"

"Hắn là thợ mộc." Tôn Phổ dường như phải rất cố gắng kiềm chế

mình. "Một gã thợ mộc có thể có vài cái búa, nghe không xuôi à?"

"Có vẻ như thầy định thuyết phục tôi…" Triệu Vĩnh Quý lim dim

mắt: "…hay là thầy thuyết phục mình?"

"Tôi chỉ nói sự thật thôi." Tôn Phổ sa sầm nét mặt. "Anh có thể

chất vấn tôi, nhưng anh không thể phủ nhận sự tồn tại của khả năng này."

"Vậy cái búa hắn dùng để gây án đâu?"

"Rất có khả năng hắn đã vứt đi rồi." Tôn Phổ nói rất kiên quyết.

"Vương Vĩnh Lợi là kẻ đã có tiền án, hắn rất biết cách che giấu, sau khi
gây án thì hắn đổi công cụ khác, điều này chẳng có gì là lạ."

Triệu Vĩnh Quý im lặng, nghĩ ngợi một lát, rồi anh chậm rãi nói.

"Cũng có thể giải thích như thế." Triệu Vĩnh Quý rít một hơi thuốc

lá. "Nhưng chúng tôi buộc phải tìm ra hung khí kia, nếu không sẽ đuối lý
trước viện kiểm sát."

"Chuyện đó là ở các anh. Còn tôi, dù tài ba đến mấy cũng không

thể đoán ra hắn vứt hung khí ở đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.