TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 95

đông.

Khi đám đông sinh viên đang rất phẫn nộ chạy về phía khu nhà

hành chính, thì một mình Phương Mộc trở về phòng ký túc xá.

Trong phòng đang ấm khí sưởi, nhưng Phương Mộc ngồi trên

giường vẫn cảm thấy toàn thân run rẩy.

Anh cảm thấy sợ hãi.

Sáng nay, ai cũng có cảm giác sợ hãi. Lo sợ, liệu ngôi trường này

còn tiếp tục có người chết nữa không, và sợ sẽ đến lượt mình.

Nhưng Phương Mộc sợ hãi, là sợ hãi chính mình.

Lúc đó Phương Mộc cũng đứng chen trong đám đông sinh viên và

căng mắt nhìn về phía cột cờ, thấy các nhân viên pháp y đang gỡ thi thể
cô gái ra khỏi cột cờ. Dù thân thể đã giá lạnh của cô gái bị đám tuyết dày
phủ quanh, nhưng vẫn có thể nhận ra đó là một thân hình thướt tha thanh
mảnh.

Đám đông nhỏ to bàn tán. Có người khẽ kêu lên kinh ngạc, có

người thở dài thương tiếc, cũng có người nhìn dán mắt vào bộ ngực đã
lạnh cứng nhưng vẫn cao đầy của thi thể và cười cười "chẳng mấy tử tế".

Phương Mộc cũng bị cái thi thể ấy thu hút. Dường như giữa nền

sắc trắng mờ mờ đang nối liền trời và đất, mái tóc đen nhánh của thi thể
cô gái lặng lẽ buông xuống, đuôi con mắt cô vẫn còn đọng mấy hạt băng
đang phát sáng lung linh dưới ánh dương buổi sớm.

Người ta từ từ đặt cô ngay ngắn trên mặt đất đang phủ đầy tuyết,

những mảng tuyết bám trên thân thể bắt đầu bong ra, một làn da trắng
ngần đang chập chờn ẩn hiện.

Phương Mộc chầm chậm thở ra một hơi, trong lòng anh có một

cảm giác an lành khó bề diễn tả.

Quá đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.