TÂM NGUYỆN CUỐI CÙNG - Trang 318

Bỗng nhiên, anh lại lao tới, đưa tay túm lấy cổ áo vừa vuốt phẳng của

Lạc Thiếu Hoa.

“Cậu có nghe thấy không hả? Chúng ta phải tóm được hắn! Nhanh nhất

có thể!” Ánh mắt Mã Kiện hệt như một con thú hoang cuồng bạo, răng
nghiến ken két, “Tóm được hắn, là biết được chúng ta có nhầm hay
không!”

Túi nilon màu đen như vậy. Vân tay. Chiếc xe chở hàng nhỏ màu trắng.

Vết máu trong xe. Lời khai của Hứa Minh Lương.

Đó là chứng cứ chủ yếu mà cảnh sát giao cho viện kiểm sát. Nếu suy xét

kĩ lưỡng, túi nilon đen là một vật dùng thường ngày trong nhà; vết máu
trong xe đã bị rửa sạch, hơn nữa lẫn với máu lợn, mặc dù chứng minh được
là nó có tồn tại, nhưng vì bị làm bẩn, nên đã không còn giá trị khám
nghiệm; còn về lời khai của Hứa Minh Lương, Lạc Thiếu Hoa biết rất rõ,
đã lấy được bằng thủ đoạn như thế nào.

Nghĩ đi nghĩ lại, ngoài vết vân tay đó ra, những chứng cứ khác đều

không thể trực tiếp chứng minh hung thủ là Hứa Minh Lương.

Như vậy, dấu vân tay của Hứa Minh Lương tại sao lại xuất hiện trên túi

nilon bọc mảnh xác?

Hai khả năng: Một là, hung thủ chính là Hứa Minh Lương; Hai là, hung

thủ là người tiếp xúc với Hứa Minh Lương, trong đó người đã từng mua
thịt lợn của Hứa Minh Lương là khả nghi nhất.

Chợ nông mậu Xuân Dương nơi Hứa Minh Lương bán thịt lợn, gần một

khu dân cư rất lớn, người có khả năng đã từng mua thịt của anh ta có thể
tính bằng đơn vị nghìn. Thời gian cần thiết để điều tra từng người khó có
thể tính được, mà Mã Kiện và đồng đội chỉ có vỏn vẹn hai mươi ngày.

Cho nên, Mã Kiện đã lựa chọn khả năng thứ nhất, còn khả năng thứ hai,

trong đầu Lạc Thiếu Hoa, càng ngày càng lớn.

Dương Quế Cầm không mở hàng, người đứng phía sau quầy hàng là một

thanh niên hơn 20 tuổi, đang cặm cụi chặt một rẻ sườn. Lạc Thiếu Hoa
bước tới, hỏi: “Dương Quế Cầm đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.