TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 143

Tướng ở Bắc Hải là Khổng Dung nghe chuyện cho là Từ có tài, mấy lần

phái người tới thăm hỏi mẹ Từ, mỗi lần đến đều tặng quà. Bấy giờ vì bị
Hoàng Cân đến cướp bóc, Dung đem binh ra đồn trú ở Đô Xương, bị giặc
là Quản Hợi vây ở đó. Từ từ Liêu Đông trở về, người mẹ bảo Từ rằng:
“Mày và Khổng Bắc Hải chưa từng tương kiến, sau khi mày đi, ông ấy giúp
đỡ mẹ rất ân cần, còn hơn cả bạn bè cũ, nay ông ấy đang bị giặc vây, mày
nên đến chỗ ông ấy.” Từ ở lại ba ngày, rồi một mình đi bộ theo đường tắt
tới Đô Xương. Bấy giờ vòng vây còn chưa kín, trong đêm Từ rình lúc địch
sơ hở, đột nhập vào diện kiến Dung, nhân đó xin binh ra chém giặc. Dung
không nghe, có ý đợi quân ngoài tới cứu. Chờ mãi không thấy ai đến, mà
vòng vây ngày càng chặt. Dung muốn cáo cấp với Bình Nguyên tướng Lưu
Bị, trong thành không có ai biết cách ra khỏi thành, Từ tự mình xin đi.
Dung nói: “Nay giặc vây rất chặt, chúng nhân đều nói không thể đi được,
dũng khí của khanh tuy mạnh, nhưng không phải quá mạo hiểm sao?” Từ
thưa rằng: “Trước đây phủ quân dốc lòng với mẹ tôi, mẹ tôi rất cảm kích sự
hậu đãi ấy, sai Từ mau chóng đến chỗ phủ quân, cố nhiên vì cho rằng Từ có
chỗ hữu dụng, mà đến hẳn sẽ có ích vậy. Nay chúng nhân đều nói không
thể đi, Từ tôi cũng nói không thể, há để cái ân nghĩa phủ quân đã đoái hoài,
cái ý phái Từ đi của lão mẫu là bỏ đi sao? việc đã gấp lắm rồi, xin phủ quân
không nên ngờ sợ nữa.” Dung mới đồng ý. Từ liền chuẩn bị hành trang, ăn
uống no nê, chờ đến sáng, đeo túi cung tên lên ngựa, dẫn theo hai tên lính
kỵ đi theo, mỗi tên cầm một tấm bia, mở cửa thành xông thẳng ra ngoài.
Bọn giặc vây ở bên ngoài đều kinh hãi, lập tức hỗ trợ nhau phòng bị. Từ
dấn ngựa đến hào luỹ dưới thành, hai tên lính nhất loạt cắm bia, Từ bắn tên
vào bia, bắn xong, bèn quay vào thành. Sớm hôm sau lại làm như thế, giặc
vây thành kẻ đứng người nằm, Từ lại dựng bia, bắn xong, lại quay vào
thành. Sớm hôm sau nữa lại ra làm như thế, quân giặc không ai đứng dậy
cả, đột nhiên Từ vung roi ngựa xông thẳng vào vòng vây chạy đi. Quân
giặc bên kia hiểu ra, Từ đã vượt đi rồi, lại còn bắn giết mấy người, chúng
đều ngã lộn nhào, cho nên không kẻ nào dám đuổi theo. Từ đến Bình
Nguyên, nói với Bị rằng: “Từ, là kẻ thô bỉ ở Đông Lai, cùng với Khổng
Bắc Hải vốn chẳng phải là cốt nhục, cũng chẳng cùng quê quán, chỉ vì chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.