TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 18

làm thì mối nợ máu được trả, đấy là công lao của ông, là điều mong mỏi
trong lòng Sách vậy”. Nhân đó khóc lóc rơi nước mắt, vẻ mặt không đổi.
Hoành thấy Sách trung tráng mạnh mẽ, lời lẽ khảng khái, cảm động chí khí
của Sách, bèn đáp nói: “Ngày xưa đạo nhà Chu suy yếu, nước Tề, nước
Tần cùng nổi dậy; Nhà vua được yên, chư hầu theo cống chức. Nay ông lại
muốn báo thù cho Tiên hầu, đã có tiếng cứng mạnh, nếu thu binh vùng Ngô
Cối, thì vung Kinh, Dương có thể hợp làm một, mối thù có thể trả. Dựa vào
sông dài, nêu cao uy đức, đánh diệt bọn xấu, giúp đỡ nhà Hán, thì công lao
sánh với Hoàn, Văn, há chỉ có làm ngoại phiên thôi sao? Nay thế cục đang
nhiều khó khăn, nếu công thành việc xong, nên cùng bọn bạn tốt đều vượt
về phương nam vậy”. Sách nói: “Ta với ông hoàn toàn hợp nhau, cùng có
gắn bó, nay sắp đi rồi, xin đem mẹ già em nhỏ nhờ cậy ở ông thì Sách
không còn lo lắng ngoảnh đầu lại”.

Giang Biểu truyện viết: Sách liền đến Thọ Xuân gặp Viên Thuật, khóc

lóc mà nói rằng: “Cha mất xưa từ Trường Sa vào đánh Đổng Trác, cùng sứ
quân hội ở Nam Dương, cùng thề kết bạn, nhưng không may gặp nạn, công
nghiệp không xong. Sách cảm kích ân cũ của người trước, muốn tự liên kết,
mong sứ quân xem xét lòng thành”. Thuật rất yêu quý Sách, nhưng chưa
chịu trả lại quân cũ của cha Sách. Thuật bảo Sách nói: “Ta vừa dùng cậu
người làm Đan Dương Thái thú, cho ngươi đến Bá Dương làm Đô úy, đấy
là đất có quân tinh nhuệ, có thể về đó mà chiêu mộ”. Sách bèn đến Đan
Dương nhờ cậu, thu được mấy trăm người, nhưng bị Kinh Huyện Thái sư
Tổ Lang đánh úp, dẫn đến nguy ngập, do đó lại đến gặp Thuật, Thuật đem
quân còn sót của Kiên trả lại cho Sách.

Thái phó Mã Nhật Đê giữ khí tiết vỗ yên Quan Đông, tại Phú Xuân lấy lễ

mà đối đãi Sách, dâng biểu tiến cử làm Hoài Nghĩa Hiệu úy. Đại tướng của
Thuật là Kiều Nguy, Trương Huân đều tỏ lòng kính phục Sách. Thuật
thường than nói: “Cho Thuật có con như Tôn lang, chết còn tiếc gì”! Quân
kị của Sách có tội, trốn vào trại của Thuật, nấp ở trong chuồng ngựa, Sách
liền sai người đến chém tên quân kị ấy, xong, vào tạ lỗi với Thuật. Thuật
nói: “Quân sĩ hay phản, ta nên cùng lo lắng, sao lại tạ lỗi”? Do đó trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.