Bấy giờ Lưu Bị đã bị Tào công đánh tan, định dẫn quân qua sông rút về
Nam, thốt nhiên gặp Lỗ Túc ở Đương Dương, bèn cùng nhau toan tính, vì
thế mới tiến đến giữ Hạ Khẩu, phái Gia Cát Lượng đến chỗ Quyền, Quyền
bèn phái Du cùng với bọn Trình Phổ giúp đỡ Bị hợp lực chống Tào Công,
đối địch nhau ở Xích Bích. Bấy giờ rất nhiều quân lính của Tào công bị
bệnh, mới giao chiến một trận, Công thua binh thối lui, dẫn quân về Giang
Bắc. Bọn Du ở bờ nam. Bộ tướng của Du là Hoàng Cái nói: “Nay địch
đông ta ít, khó cầm giữ được lâu. Nhưng tôi quan sát thấy chiến thuyền của
quân Tháo đầu đuôi liên tiếp nhau, có thể dùng kế hoả công để chúng phải
bỏ chạy vậy.” Lập tức chọn lấy mấy chục chiến thuyền, che trùm kín mít,
chứa đầy cỏ khô, trong tẩm dầu mỡ, ngoài dùng vải che kín, trên cắm cờ xí,
trước hết gửi thư báo với Tào công, trá rằng muốn đến hàng.
[Giang Biểu truyện chép lại lá thư của Cái rằng: “Cái chịu hậu ân của họ
Tôn, thường làm tướng soái, biết mình chẳng bị bạc đãi. Nhưng nghĩ đến
cái đại thế thiên hạ, dùng người Sơn Việt ở sáu quận Giang Đông, để đương
cự với trăm vạn binh Trung Quốc, đông ít chẳng thể đối địch, người thiên
hạ đều biết vậy. Quan lại tướng sĩ ở phương đông, chẳng kể hiền ngu, đều
biết chẳng thể chống nổi, chỉ có Chu Du-Lỗ Túc ôm hoài bão nông nổi ngu
đần, tâm ý chưa tỉnh ngộ. Hôm nay theo mệnh ngài, ấy là toan tính thật
lòng. Du đốc xuất tướng soái ở đây, Cái tự thấy rất dễ bị bại lộ. Đến ngày
giao tranh, Cái làm tiền bộ, đương lúc thay đổi nhân sự, xin ở gần để đợi
mệnh.” Tào công cho gọi riêng người đi cùng tới gặp, bí mật thẩm vấn,
miệng cảnh tỉnh rằng: “Ta chỉ sợ mày trá hàng. Cái nếu quả thật không sai
hẹn, mày đáng được thưởng tước, vượt hẳn người trước kẻ sau vậy.”]
Cái lại chuẩn bị thuyền con để trốn, các thuyền lớn đều buộc chặt với
nhau ở phía sau, sắp bày chỉnh tề hướng cả về phía trước. Quan binh sĩ tốt
của Tào công đều ngoảnh cổ ngóng xem, chỉ trỏ nói là Cái đến hàng. Cái
phóng đội thuyền tràn tới, đúng lúc ấy lửa bốc cao. Bấy giờ gió thổi rất
mạnh, ngọn lửa bốc tới thiêu cháy doanh trại lớn ở trên bờ. Chốc lát, khói
lửa mù trời, nhân mã bị thiêu đốt, chết chìm rất nhiều, quân Tào quay đầu
chạy, kéo về giữ Nam quận.