TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 255

phụng Du như anh trai. Bấy giờ Quyền còn chưa làm Tướng quân, chư
tướng tân khách làm lễ cho phải phép, riêng Du tiến lên hành lễ hết sức
cung kính, kẻ thuộc hạ cũng theo quy củ ấy. Du tính tình độ lượng rộng rãi,
vì thế rất được lòng người, duy chỉ cùng với Trình Phổ bất hoà.

[Giang biểu truyện chép: Phổ vốn đã cao tuổi, mấy lần lấn át khinh thị

Du. Du nhún mình với người dưới, nhất định không tranh giành. Về sau
Phổ tự phải kính phục quý trọng Du, còn bảo với người khác rằng: “Ta giao
tiếp với Chu Công Cẩn, như uống rượu nồng, chẳng biết say lúc nào nữa.”
Người bấy giờ cho là Du khiêm nhường mà thu phục được được người
khác như thế. Khi trước Tào công ở Kinh châu nghe nói Du tuổi trẻ tài cao,
cho là có thể thuyết phục được Du, bèn mật sai thủ hạ ở Dương Châu, phái
Tưởng Cán người huyện Cửu Giang qua gặp Du. Cán vốn dung mạo uy
nghi, được khen là có tài biện bác, ở khắp vùng Giang-Hoài, chẳng có ai là
đối thủ. Cán mặc áo vải, đội khăn luân cân, một thân một mình đến gặp Du.
Du ra ngoài đón, bảo ngay với Cán rằng: “Tử Dực chịu khổ cực, từ xa lặn
lội sông hồ tới đây là vì Tào thị mà làm thuyết khách ư?” Cán nói: “Ta
cùng với túc hạ là đồng hương, trong thời gian chia cách, xa nghe tiếng
thơm vang vọng, cho nên tự lao khổ tìm đến, để tỏ nỗi quan hoài, lại nói là
thuyết khách, không định đón tiếp ta nữa sao?” Du nói: “Ta dẫu chẳng bằng
Quỳ-Khoáng, nhưng lắng nghe tiếng đàn, cũng đủ biết khúc nhã nhạc vậy.”
Rồi dắt Cán vào, cho bày tiệc rượu. Xong, đi ra bảo Cán rằng: “Tôi đang có
việc kín, ngài hãy tới quán trọ, xong việc, tôi xin đến gặp riêng ngài.” Ba
ngày sau, Du mời Cán đi vòng quanh doanh trại của Du, xem kỹ hết cả kho
lương và quân tư trang khí trượng, rồi quay về yến ẩm, lại bảo kẻ hầu cận
mặc các quần áo đẹp và các đeo đồ châu báu, nhân tiện bảo Cán rằng: “Kẻ
trượng phu ở đời, gặp được bậc minh chủ tri kỷ, bên ngoài tiếng là nghĩa
quân thần, bên trong có mối ân tình cốt nhục, lời nói thì làm mưu kế thì
theo, hoạ phúc cùng chịu, ví như Tô Trương phục sinh, Lịch Tẩu xuất hiện,
tôi cũng vỗ vai mà đưa lời bắt bẻ, há kẻ hậu sinh như túc hạ có thể làm đổi
dời chí của ta hay sao?” Cán chỉ cười, rút cục chẳng nói được gì. Cán trở
về, khen rằng Du tao nhã rộng lượng có chí khí lớn, chẳng phải có thể dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.