TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 34

vật thần sao? Làm rõ danh phận thì mới làm người phòng giữ của nhà
nước; Đỗ Tuyệt do dự mà làm lỡ kế hay, cho nên Lỗ Ẩn Công kiêu căng, rút
cuộc dẫn đến mối họa Vũ Phủ; Tống Tuyên Công mang lòng nhân, rút cuộc
có nỗi đau của Thương Công. Đều là rủ lòng chứa điều tốt nhỏ, mà không
làm nên được mưu đồ giúp đỡ. Nếu cầu tiếng tốt cho mình mà không nghĩ
mưu cho con cháu thì có thể nói là nước có nghìn cỗ xe nhẹ, xéo đường
cũng không được. Họ Tôn nhân lúc nhiễu loạn, được dịp phấn chí ngang
dọc, cơ nghiệp không phải do ban đức mà có, nước không phải vững như
bàn đá. Sức có một phần thì lộc cũng có thể hết. Tính yếu mềm thì loạn họa
nổi lên, sao không phòng giữ lúc chưa có điềm báo, lo cái khó cho mai
sau? Tráng thay! Sách là người đứng đầu lo việc là chủ mở mang nước
Ngô, bọn Thừa tướng, Tướng quân theo sau, đều là bạn cũ vậy, nhưng con
thừa tự hèn kém, chẻ củi cũng chẳng xong, Phụng giúp thì như Lỗ Hoàn
Công, Điền Thị gây khó, Sùng thì như Dữ Di, Tử Phùng chước họa. Cho
nên làm rõ danh phận, phải làm cho thấp, hèn khác xa nhau, rồi mới làm
cho nước không có lỗi buông thả, người kế thừa đời sau hiềm khích nghi
ngờ, bầy tôi thôi bàn kế hay, không dốc lòng trông mong; tình dẫu trái, việc
dẫu kém, nhưng đến như không lo mưu tính xa, giữ vững thành trì, có thể
nói là chưa có, trị cũng chưa loạn vậy. Lời bàn của họ Trần, có chỗ chưa
đạt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.