TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 423

tính đến việc an nguy, biết được họa nhiều ít, có lợi ở miền đông nam để
giữ vẹn thân mình sao? Sao lại trách Đạt không biết nhà Ngụy sắp nổi lên,
đi dạt vào miền Ngô-Việt! Như suy tính của Kinh Phòng, vẫn không tự
thoát được tội chết,

(110)

huống chi Đạt dùng cái thuật ấy mà chỉ bị đỗi đãi

bạc bẽo, trong thế hối tiếc mà thôi! Cái đạo thuật thời xưa, không chỉ có
một, cái hay của xét đoán, há chỉ ở việc dùng sáu hào? Nếu hiểu được điều
cốt yếu thì dễ mà biết được vậy. Lập quẻ tính đếm, sao gọi là gở? Cái suy
đoán của Đạt, hiểu thấu cái kì diệu để biết được cái sâu xa, nào thẹn với
người xưa! Vậy nên mượn Bì-Tể để chê Đạt, cho rằng Đạt là bậy bạ, thì
chẳng phải là lời bàn đúng đắn vậy. Bão Phác Tử chép: Bấy giờ có người
là Cát Tiên Công, hễ uống rượu say lại thường vào nằm giữa khe nước
trước cửa nhà người ta, hết ngày mới ra. Từng theo Ngô chủ đi đến Liệt
Châu, lúc về gặp gió lớn, thuyền của trăm quan phần nhiều bị chìm, thuyền
của Tiên Công cũng chìm đắm. Ngô chủ rất lo sợ. Hôm sau sai người móc
tìm thuyền của Tiên Công, lại lên chỗ cao để nhìn xem. Hồi lâu, thấy Tiên
Công đi bộ trên mặt nước đến, nhưng dày áo không ướt, có vẻ uống rượu.
Đã gặp mà nói rằng: “Hôm qua thần theo hầu thì Ngũ Tử Tư mời gặp, rồi
uống rượu hơi nhiều, chểnh mảng không tỉnh, nên mới thế”. Lại có người
tên là Diêu Quang, biết thuật lửa, Ngô chủ tự đến thử hắn, chất mấy nghìn
bó cỏ, sai Quang ngồi lên đó, lại lấy mấy nghìn bó cỏ trùm lên hắn, rồi thổi
gió mà đốt. Cỏ cháy hết, cho rằng Quang tất đã hóa thành tro, nhưng
Quang chui ra từ giữa tro, rũ áo mà đứng dậy, cầm một quyển sách. Ngô
chủ cầm sách ấy mà xem, không hiểu được gì. Lại chép: Ngô Cảnh Đế có
bệnh, tìm thầy mo xem, được một người. Cảnh Đế muốn thử người ấy, bèn
giết một con ngỗng rồi chôn ở trong vườn, treo màn nhỏ, đặt giường ghế,
sai đàn bà đi guốc mặc áo đi trên ấy, rồi sai thầy mo xem, báo rằng: “Nếu
nói được hình dạng của hồn người đàn bà trong mộ ấy sẽ ban thưởng và tin
theo ngay”. Suốt ngày thâu đêm không nói, Cảnh Đế cố hỏi người ấy, bèn
nói: “Thực là không thấy có hồn, chỉ thấy một con ngỗng trắng đứng ở trên
mộ, thần không bẩm ngay là vì ngờ rằng quỷ thần biến hóa thành hình ấy,
phải đợi nó biến thành hình thật mới định rõ. Nhưng nó lại không thay đổi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.