TAM QUỐC CHÍ - NGÔ CHÍ - Trang 482

lành để ngăn tôi thần can gián, mê hoặc bởi tiếng khen ngợi, đắm chìn bởi
lời của cận thần. Ngày xưa Cao Tông

(4)

nghĩ cách trị nước, nằm mộng gặp

được người hiền, vậy mà bệ hạ chỉ mong quên, khinh thường mà bỏ họ.
Thường thị Vương Phiền trung trinh với vua, có tài làm phụ tá, chỉ vì say
rượu mà bị dùng hình nặng. Gần đây Hồng lư Cát Hề là tôi thần cũ của tiên
đế, chỉ vì trái ý, nói lời trong lúc say, sau ba chén rượu tỏ lễ không kiêng
húy, bệ hạ chợt nổi giận đùng đùng, cho là khinh mạn, lấy rượu nồng bắt
uống, trúng độc mà chết. Từ đấy về sau, trong nước đau lòng, bầy tôi thất
vọng, người làm quan xem việc lui về là may, người phủ đình coi việc bỏ ra
là phúc, đấy chẳng phải là nêu rõ công lao, không phát triển đạo hóa vậy.

Lại còn Hà Định là đứa tiểu nhân xu nịnh, nô bộc thấp kém, thân chẳng

có đức chút gì, không có cái tài của ưng khuyển,

(5)

vậy mà bệ hạ yêu cái

tính xu nịnh của hắn, trao cho oai quyền, khiến cho Định cậy sủng mà
phóng túng, tự ra oai gây phúc, nói bàn việc nước, gâyrối lẽ trời, trên làm
mờ cái sáng của nhật nguyệt, dưới chặn đường tiến thân của người quân tử;
kẻ tiểu nhân xin vào thì bày kế gian mưu lợi, Định xằng bậy sắp đặt lao
dịch, phát lính thú ở ven sông để đuổi bắt hươu nai, kết lưới ở gò núi, cắt cỏ
ở rừng sâu, đem hết thú ngoài đồng tụ hết ở trong vườn cung; trên không
bày việc có ích, dưới có tổn phí hao hụt. Lại còn binh sĩ mệt mỏi vì chuyển
chở, sức dân kiệt cạn vì đuổi bắt, già yếu đói rét, lớn nhỏ than oán. Thần
trông xem thiên văn, từ năm trước đến nay âm dương lẫn lộn, bốn mùa đảo
ngược, đất động nhật thực, giữa mùa hạ có sương muối, xét ở sách cũ, đấy
đều là điềm khí âm lấn khí dương, kẻ tiểu nhân chuyên quyền mới thế.
Thần từng xem sách truyện, xét rõ các việc, đấy là ứng điềm diệt vong, cho
nên run rẩy. Ngày xưa Cao Tông tu thân để trừ cái điềm gở chim trĩ đậu
trên tai đỉnh, Tống Cảnh Công sửa đức để đầy lùi cái biến của sao Huỳnh
hoặc;

(6)

mong bệ hạ trên sợ cái điềm báo chê trách của trời cao, dưới xét

cái đạo trừ họa của hai vị vua ấy, xem rộng cái công dùng người hiền của
đời trước, tỉnh biết cái lỗi trao chức bừa bãi ở ngày nay, làm trong sạch
triều đình, chọn dùng người tuấn nghĩa, vứt bỏ kẻ nịnh bợ, thu lại quyền
bính, như thế người hiền được dùng lại, cất nhắc người tài đức, nghe ngóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.