TAM QUỐC CHÍ - THỤC CHÍ - Trang 330

lắm vậy. Nay tướng quân công lớn đã thành, đại đức đã rõ rệt, sao chẳng
theo ông Đào Chu Công bơi thuyền đi tuyệt tích, giữ vẹn công lao mà an
thân, hay lên đỉnh núi Nga Mi, theo ông Xích Tùng Tử tiêu dao ngày
tháng?” Hội đáp: “Ngài nói xa xôi quá, tôi chẳng thể theo, vả lại theo đạo
lý bây giờ, tôi chưa thể dừng lại như thế được”. Duy nói: “Việc ấy thì trí
lực của tướng quân hẳn có thừa, chẳng phiền đến lão phu phải nói nữa.”
Bởi thế mối giao tình giữa hai bên càng sâu đậm.

Hoa Dương quốc chí chép: Duy bàn với Hội muốn giết hết các tướng

phương Bắc, sau khi thành việc, sẽ từ từ giết nốt Hội, sau cùng là chôn
sống Nguỵ binh, lấy lại ngôi vị nhà Thục, lại gửi mật thư cho Hậu chủ
rằng: “Xin Bệ hạ chịu nhục vài ngày, thần sẽ khiến cho xã tắc nguy rồi lại
an, Nhật Nguyệt tối rồi lại sáng.”

Sách Tấn Dương thu của Tôn Thịnh chép: Năm Vĩnh Hoà sơ, Thịnh tôi

theo An Tây tướng quân đi bình Thục, tham kiến các bậc bô lão, kể rằng
Khương Duy khi ấy đã ra hàng, rồi sau lại gửi mật biểu cho Lưu Thiện, nói
rằng việc theo về với Chung Hội chỉ là trá nguỵ, muốn nhân đó sẽ giết Hội
đi hòng lấy lại đất Thục, bởi việc của Hội chẳng thành

(8)

, nên đều chết cả,

người Thục đến nay vẫn còn thương cảm. Thịnh tôi nghe cổ nhân nói rằng,
không phải chỗ đáng bị khốn mà mình bị khốn danh ắt nhục, không phải
chỗ đáng dựa mà mình dựa vào thân tất nguy, đã bị nhục lại bị nguy, thì
sắp chết tới nơi, sao Khương Duy được gọi là chí đây! Đặng Ngải đã vào
tới Giang Du, binh sỹ ít ỏi, Duy lại chẳng dám tiến đánh, lòng lo sợ khi
thành Miên Trúc bị hạ, tổng xuất binh quyền lại chẳng dám lui về, để giữ
ngôi cho Thục chủ, tính kế lập mưu về sau, mà lấy việc phản phúc điên đảo
dối gian, mong chờ chút tình trong lúc khó khăn với Hội, hòng lấy lại quốc
gia vong đổ, định triệt lũ quan binh Tam Tần, rồi diệt bỏ kẻ giao tình, muốn
nhờ ngoại lực mà cất lên, chẳng phải u ám lắm thay!

Thần là Tùng Chi coi lời Thịnh quở trách Duy, thật là chẳng đáng. Lúc

bấy giờ đại binh của Chung Hội đang ở Kiếm Các, Duy cùng với chư tướng
vẫn cậy hiểm cố thủ, Hội chẳng tiến được, đã định lui về, ấy là đã vẹn công
với Thục, chẳng phải đã tạo được chỗ dựa (cho Thục) rồi ư? Còn Đặng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.