TAM QUỐC CHÍ - THỤC CHÍ - Trang 97

được Khương Duy, đuổi mấy ngàn trai gái vào đất Thục. Mọi người đều đến
mừng Lượng, Lượng cau mặt không vui tỏ vẻ thương xót, tạ rằng: “Khắp
trong thiên hạ, chẳng ai không phải dân Hán, uy lực của quốc gia còn chưa
dấy lên được, khiến cho bách tính phải khốn đốn trong miệng sài lang. Mỗi
người chết đi, đều là tội của Lượng, lấy việc ấy là mừng, ta không thẹn sao
được”. Bởi thế người Thục đều biết Lượng nuôi chí diệt Nguỵ, chẳng phải
chỉ là nói thác ra thế thôi vậy.

Luận rằng: “Lượng nuôi chí diệt Nguỵ từ lâu, chẳng phải lúc ấy mọi

người mới biết, vả lại bấy giờ ra quân chẳng thành, bị tổn thất phải quay về,
ba quận theo hàng chẳng thể lấy được. Còn Khương Duy, chỉ là một kẻ thất
phu ở Thiên Thuỷ, bắt được là tổn hại cho nước Nguỵ sao? Được một nghìn
nhà ở xứ Tây thành, chẳng bù nổi mất mát ở Nhai Đình, coi đó là công lao,
mà người Thục đều đến chúc mừng ư?

Lượng đem giết Tắc rồi phanh thây để tạ tội với ba quân. Rồi viết sớ tâu

lên Hậu Chủ rằng: “Thần vốn tài hèn, trộm giữ ngôi cao, thân cầm mao việt
thống soái ba quân, mà chẳng thể nêu cao minh pháp, lâm việc sợ hãi, đến
nỗi có việc trái mệnh lầm lỗi ở Nhai Đình, ở phía Cơ Cốc cũng không sao
phòng thủ được, những lỗi ấy đều là bởi thần xét việc không đến nơi. Thần
đã không sáng suốt nhìn người, làm việc u minh, nghĩa Xuân Thu trách tại
thống soái, chức phận của thần phải đảm đương lỗi ấy. Xin tự biếm quan ba
bậc, để phạt lỗi lầm”. Hậu chủ theo đó giáng Lượng làm Hữu tướng quân,
coi việc thừa tướng, vẫn nắm quyền thống soái như trước.

Hán Tấn Xuân thu chép: Có kẻ khuyên Lượng tăng cường binh lực để

đánh Nguỵ, Lượng nói: “Đại quân của ta ở Kỳ Sơn-Cơ cốc đều nhiều hơn
địch, thế mà chẳng thể phá giặc lại bị quân giặc đánh tan, thế tất chẳng phải
bởi binh lực yếu kém, mà bởi tại người cầm đầu vậy. Nay ta muốn giảm
binh xét tướng, sáng phép tỏ lỗi, tính đến cái đạo biến thông mai sau; nếu
chẳng làm được như thế, dẫu nhiều binh cũng chả ích gì! Từ nay về sau,
những người trung tín lo lắng vì quốc gia, nên chuyên cần sửa lỗi cho ta, tất
việc có thể nên, giặc sẽ bị tiêu diệt, cái công có thể nhón chân mà đợi vậy.”
Rồi xét kỹ từng việc nhỏ, nêu rõ những điểm mạnh, chỉ ra những lỗi lầm,
cáo rõ với thiên hạ, rồi luyện quân giảng võ, mưu toan việc về sau, lại kén

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.