TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ - Trang 78

Ta gõ gõ đầu nó, ánh mắt Trường An sưng húp, ngẩng đầu nhìn ta. Ta

dịu dàng cười: “Chúng ta nói chuyện chứ?”

Lao lực nói chuyện với thằng bé nửa ngày, rốt cuộc cũng biết được lý

do vì sao nó lại bị phạt tới nơi này.

Cũng phải nhắc lại chuyện lần trước ta thả lang yêu kia ra. Ta cứ

tưởng rằng ta thả hắn, hắn sẽ tự biết đường chạy trốn thật xa, quên đi ân
oán nơi đây. Không ngờ rằng lang yêu kia là một kẻ cố chấp. Chẳng những
không biến mất, mà còn tập hợp một đám yêu quái có oán hận với Lưu Ba,
muốn phá hủy Lưu Ba. Nếu đã biết lang yêu có âm mưu như vậy, Lưu Ba
cũng sẽ không ngồi yên chờ chết, cho nên quyết định mở tiệc chiêu đãi các
chưởng môn của các môn phái tu đạo, cùng bàn cách diệt yêu.

Chuyện của Trường An cũng xuất phát từ chuyện này. Lần trước

Trường Võ bị ta tàn nhẫn đánh nằm liệt giường, ở trên giường dưỡng
thương nhàm chán, ầm ỹ muốn ăn trái cây dành để chuẩn bị cho yến hội
tiếp khách quý ngày mai.

Đúng lúc thấy Trường An bưng đĩa trái cây đi ngang qua, muốn đến

cướp một quả nếm thử. Mà Trường An là một đứa bé thật thà, không chịu
cho, cãi nhau dẫn tới xô xát, Trường An không nhịn được, đẩy ngã Trường
Võ.

Bởi vì Trường Võ đang bị thương, không phòng bị, nên nó bị Trường

An đẩy từ trên giường ngã xuống đất. Mặt chạm đất, ngã đầu rơi máu chảy.
Toàn bộ cảnh này bị một trưởng lão đi ngang qua nhìn thấy. Trường Võ
khóc ầm ĩ, Trường An có trăm miệng cũng khó lòng chối cãi… Kết quả là,
thằng bé ở trong này.

Gương mặt giàn giụa nước mắt của nó giống hệt Mạch Khê ở kiếp

trước, làm ta nhìn cảm thấy rất đau lòng. Ta dịu dàng an ủi nó, thề sẽ giúp
nó báo thù, cuối cùng nó cũng khóc mệt, chậm rãi dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.