TAM SINH, VONG XUYÊN BẤT TỬ - Trang 99

liều mạng đánh trả. Trọng Hoa không thoát thân được, bị lửa giận vây hãm,
kiếm trong tay Trọng Hoa mạnh mẽ chém xuống.

Hô Di muốn tránh, nhưng đúng lúc đó thân hình run lên, cũng không

tránh, chấp nhận để hàn kiếm kia đâm thẳng vào tim hắn, xuyên thủng qua
ngực hắn.

Ta nghĩ, ta biết hắn thấy cái gì. Ta cũng biết, nhất định lúc này khóe

môi hắn đang mỉm cười. Ta vẫy vẫy tay, vẫy chào hai hồn phách này đang
đến con đường luân hồi. Bọn họ có thể cùng nhau nhìn thấy con đường rải
đầy hoa Bỉ Ngạn, có lẽ bọn họ còn có thể thấy trên chân thân ta có khắc tên
hai người bọn họ.

Ta đứng trên Vạn Cách lâu, nhìn theo bọn họ rời đi. Quay đầu lại, chỉ

thấy một luồng sát khí đập vào mặt. Từ xa nhìn lại, Trọng Hoa đang nhìn ta
chằm chằm, sắc mặt ngưng trọng. Đột nhiên ta nhớ tới câu đầu tiên ở kiếp
này hắn nói với ta: “Không phải con người, tâm tư quái dị.”

Nghĩ lại, kiếp này, tình cảm của ta với hắn cũng “dị” một chút. Đầu

tiên hủy đi Thiên Tỏa tháp của hắn, thả lang yêu Hô Di, dẫn tới bầy yêu
quái tấn công Lưu Ba, giờ lại thả sư phụ hắn, để sư phụ mà hắn yêu thương
đi cùng Hô Di nhập luân hồi.

Chắc chắn Trọng Hoa Tiên tôn hận ta tới cực điểm.

Ta mỉm cười với hắn, bỗng nhiên khóe mắt thoáng nhìn thấy trong

rừng mai cách đó không xa, có một con xà yêu đang mở cửa nhà tranh.
Trong lòng ta khẽ run lên. Trường An đang ở trong đó.

Không rảnh chú ý hắn nữa, ta thả người nhảy xuống, phóng về phía

nhà tranh, vừa vào cửa đã thấy Trường An nằm trên giường, không ngừng
giãy dụa, mà trong miệng nó chỉ còn lại một cái đuôi rắn màu vàng quỷ dị
chuyển động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.