TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 115

“Em biết anh chỉ có một mình, nhưng anh đang ở bên cô ấy.”

“… Ừ.” La Tập thấp giọng nói, nhìn sang bên cạnh. Cô đang cầm thân

cây ngô bỏ vào đống lửa, nụ cười của cô cùng ngọn lửa vừa bốc lên soi
sáng bừng không gian xung quanh.

“Giờ hẳn là anh đã tin, thứ tình yêu mà em viết trong tiểu thuyết có tồn

tại đúng không?”

“Đúng, anh tin rồi.”

La Tập nói dứt bốn chữ đó, lập tức ý thức được khoảng cách giữa mình

và Bạch Dung cũng xa xôi như hiện thực này vậy, họ trầm mặc một lúc lâu,
trong lúc đó, những làn sóng điện mỏng mảnh vẫn xuyên qua rặng núi trập
trùng trong đêm, duy trì mối liên hệ cuối cùng giữa hai người.

“Em cũng có một anh ấy như thế, phải không?” La Tập hỏi.

“Vâng, từ lâu lắm rồi.”

“Giờ anh ấy ở đâu?”

La Tập nghe thấy Bạch Dung cười khẽ một tiếng: “Còn có thể ở đâu

được nữa?”

La Tập cũng bật cười: “Đúng vậy, còn có thể ở đâu được nữa…”

“Được rồi, ngủ sớm nhé, tạm biệt.” Bạch Dung nói dứt lời bèn dập máy,

sợi dây mong manh vượt qua đêm đen thăm thẳm kia đã đứt lìa, hai người
ở hai đầu sợi dây đều thoáng chút ngậm ngùi, song cũng chỉ có vậy mà
thôi.

“Bên ngoài lạnh quá, vào xe ngủ một lúc được không?”

La Tập nói với cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.