TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 124

đàm, hễ họ đi qua ai, người đó lại thấp giọng nói một câu vào bộ đàm. Ba
người đi qua một ban công lơ lửng trên không, đập vào mắt là một tấm kính
sắc màu rực rỡ, bên trên phủ kín những đường nét phức tạp, lẫn giữa những
đường vân ấy là hình ảnh người và động vật biến hình. Họ rẽ phải, đi vào
một gian phòng không lớn lắm. Kent đóng cửa lại, rồi cùng Sử Cường nhìn
nhau cười, bộ dạng hai người như thể vừa trút được gánh nặng.

La Tập đưa mắt quan sát xung quanh, thấy đây là một căn phòng có phần

nào kỳ dị. Choán trọn bức tường bên kia phòng là một bức tranh trừu tượng
gồm toàn các hình hình học bốn màu vàng đen trắng xanh, những hình này
đặt chồng lên nhau một cách tùy tiện không theo quy luật nào, tất cả lại
nằm trên một mảng màu xanh lam tựa như biển cả mênh mông. Kỳ lạ nhất
là một tảng đá lớn hình hộp chữ nhật ở chính giữa phòng, hứng ánh sáng từ
mấy chiếc đèn tụ quang không sáng lắm. Quan sát kỹ, La Tập thấy trên
tảng đá có những đường vần màu gỉ sét. Bức tranh trừu tượng và tảng đá
hình hộp là hai món đồ duy nhất ở đây, ngoài ra, trong phòng không còn
thứ gì khác.

“Tiến sĩ La Tập, anh có cần thay trang phục không?” Kent hỏi La Tập

bằng tiếng Anh.

“Ông ta bảo gì đấy?” Sử Cường hỏi, sau khi nghe La Tập dịch lại, Sử

Cường kiên quyết lắc đầu, “Không được, cứ mặc bộ này thôi.”

“Ừm, dù sao cũng là hội nghị cấp cao.” Kent lấy làm khó xử, nói bằng

tiếng Trung.

“Không được.” Sử Cường lại lắc đầu lần nữa.

“Các cơ quan truyền thông không được tham dự, chỉ có đại biểu các

nước, hẳn là tương đối an toàn.”

“Tôi bảo là không được, nếu tôi không hiểu sai, hiện giờ, sự an toàn của

anh ta đang do tôi phụ trách.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.