TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 139

“Nhưng công chúng lại muốn nghĩ như vậy, chúng tôi có cách gì đây

chứ? Tôi ở vị trí này khá lâu rồi, nhưng chưa từng thấy dự án vũ trụ lớn nào
mà không bị bọn họ hiểu lầm cả.”

“Tôi đã nói từ sớm rồi mà, về phương diện dự án vũ trụ, quân đội đã mất

đi cả danh dự cơ bản rồi.”

“Nhưng họ lại sẵn sàng tin ông, chẳng phải họ gọi ông là Carl Sagan tái

sinh hay sao? Mấy cuốn sách phổ biến kiến thức về khoa học vũ trụ của
ông đã kiếm được vô khối tiền, xin hãy đứng ra giúp chúng tôi một tay, đây
là mong muốn của quân đội, tôi chính thức đề đạt với ông.”

“Có phải chúng ta đang bàn riêng các điều kiện hay không?”

“Không có điều kiện gì cả! Ông đang thực hiện bổn phận của một công

dân Mỹ, à không, của một công dân Trái đất.”

“Tăng thêm thời gian quan sát của tôi lên, không yêu cầu nhiều nhặn gì,

nâng lên 20% được không?”

“12,5% như hiện giờ đã là tốt lắm rồi, ai mà biết được sau này có thể

đảm bảo được tỷ lệ đó hay không.” Fitzroy chỉ tay về phía bệ phóng, khói
mù khi phóng tên lửa đang tản ra, làm bầu trời đêm nhuốm một mảng bẩn
bẩn, ánh đèn trên bệ phóng dưới mặt đất chiếu vào trông như vệt sữa dính
trên quần bò, thứ mùi khó ngửi kia lại càng nồng nặc hơn. Đầu tên lửa dùng
nhiên liệu hydro và oxy lỏng, hẳn là không có mùi gì, có lẽ luồng nhiệt đã
đốt cháy thứ gì đó ở gần rãnh dẫn lưu bên dưới bệ phóng, Fitzroy nói tiếp,
“Tôi nói cho ông biết, mọi chuyện chắc chắn sẽ càng lúc càng tệ hơn thôi.”

La Tập cảm giác bức vách nghiêng nghiêng bên trên bục chủ tịch đang đè
xuống người mình, nhất thời đờ ra tại chỗ, cả hội trường im phăng phắc,
đến khi sau lưng anh vang lên một giọng thấp trầm: “Tiến sĩ La Tập, xin
mời”, anh mới đờ đẫn đứng dậy, máy móc bước lên phía bục chủ tịch. Trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.