TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 140

quãng đường ngắn ngủi đó, La Tập như thể trở lại thuở ấu thơ, trong anh
trào dâng lên thứ cảm giác bơ vơ như đứa trẻ chỉ khát khao được nắm tay ai
đó mà đi tới, nhưng không một ai đưa tay ra với nó. Anh đi lên bục chủ
tịch, đứng bên cạnh Hines, quay người hướng mặt về phía hội trường, đối
diện với mấy trăm cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, những người
ấy là đại diện cho hơn sáu tỷ con người thuộc hơn hai trăm quốc gia trên
Trái đất này.

La Tập hoàn toàn không biết phần sau hội nghị có những nội dung gì,

anh chỉ biết mình đã đứng ở đó một lúc, rồi được người dẫn đi khỏi bục chủ
tịch, cùng với ba Người Diện Bích còn lại ngồi ở chính giữa hàng ghế đầu
tiên. Cứ vậy, trong cơn mê man anh đã bỏ lỡ thời khắc lịch sử tuyên bố
khởi động kế hoạch Diện Bích.

Không biết bao nhiêu lâu sau, hội nghị dường như đã kết thúc, mọi

người bắt đầu đứng dậy tản đi, ba Người Diện Bích ngồi bên tay trái La
Tập đã rời khỏi, một người, hình như là Kent, khẽ nói mấy câu gì đó vào tai
anh, sau đó cũng đi nốt. Hội trường trống không, chỉ còn bà Tổng thư ký
vẫn đứng trên bục chủ tịch, thân hình nhỏ nhắn bên dưới bức vách nghiêng
đối mặt với anh từ một khoảng cách khá xa.

“Tiến sĩ La Tập, tôi nghĩ anh có điều muốn hỏi.” Giọng nữ dịu dàng

vang vọng trong hội trường trống trải, nghe kỳ ảo như thể vọng xuống từ
bầu trời.

“Có nhầm lẫn gì hay không?” La Tập nói, giọng anh nghe cũng kỳ ảo

như thế, cảm giác không phải do anh phát ra vậy.

Bà Say đứng trên bục chủ tịch phía xa cất tiếng cười, ý tứ đã rất rõ ràng:

Anh nghĩ có thể nhầm lẫn được hay sao?

“Tại sao lại là tôi?” La Tập lại hỏi.

“Anh cần phải tự mình tìm ra câu trả lời.” Bà Say đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.