TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 244

thế giới nghệ thuật. Các vị thần Hy Lạp, thiên sứ và Đức Mẹ thân hình đầy
đặn trong những bức tranh sơn dầu cổ điển cũng cùng anh ngắm nhìn người
con gái phương Đông xinh đẹp này từ bốn phương tám hướng. Cô cũng
giống như tòa kim tự tháp sáng lóng lánh ngoài kia, chỉ sau một thoáng đã
hòa nhập thành một phần của chốn thánh địa nghệ thuật này, không có cô,
nơi này chắc chắn sẽ thiếu đi thứ gì đó. La Tập say mê đắm chìm trong ý
cảnh như cõi mộng ấy, để mặc thời gian lặng lẽ trôi đi.

Không biết bao lâu sau, Trang Nhan mới nhớ ra sự tồn tại của La Tập,

ngoảnh đầu lại nhìn anh mỉm cười, trái tim La Tập rung lên, anh có cảm
giác nụ cười ấy tựa như một tia sáng trên đỉnh Olympus trong tranh chiếu
xuống cõi trần thế vậy.

“Nghe nói, nếu thưởng thức một cách chuyên nghiệp, phải mất một năm

mới xem hết được tất cả mọi thứ ở đây.” La Tập nói.

“Em biết.” Trang Nhan trả lời ngắn gọn, ánh mắt như đang nói: vậy em

phải làm sao? Sau đó, cô lại quay người đi tập trung ngắm tranh, lâu như
vậy, cô mới chỉ xem đến bức thứ năm.

“Không sao đâu, Nhan Nhan à, anh có thể xem với em cả năm, tối nào

cũng đi xem.” La Tập không kim được cảm xúc, buột miệng nói.

Nghe vậy, Trang Nhan lại xoay người nhìn La Tập, có vẻ rất kích động:

“Thật không ạ?”

“Thật chứ.”

“Thế…. thầy giáo La, hồi trước anh từng đến đây chưa ạ?”

“Chưa, có điều ba năm trước khi đến Paris, tôi đã đến Trung tâm nghệ

thuật Pompidou, tôi còn tưởng em sẽ hứng thú với nơi đó hơn cơ.”

Trang Nhan lắc đầu: “Em không thích nghệ thuật hiện đại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.