TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 431

Giường bệnh của La Tập lặng lẽ tiến vào phòng theo dõi, anh trông thấy

bên trong đã có hai người ngủ đông vừa tỉnh lại khác. Một người nằm trên
giường, một người khác ở gần cửa đang được y tá giúp đỡ thu dọn đồ đạc,
hình như chuẩn bị rời khỏi đây. Từ ánh mắt của họ, La Tập lập tức nhận ra
cả hai đều là người cùng thời đại với mình, đôi mắt họ tựa như ô cửa sổ
thời gian, khiến La Tập lại một lần nữa nhìn thấy cái thời đại xám xịt mà từ
đó anh đã đến đây.

“Sao có thể thế được chứ, tôi là ông tổ của bọn họ cơ mà!” La Tập nghe

thấy người ngủ đông sắp đi kia cằn nhằn.

“Anh không thể lên mặt già đời với họ được đâu, theo luật pháp quy

định, thời gian ngủ đông không tính vào số tuổi, vì vậy trước mặt người già
anh vẫn là bề dưới… Chúng ta đi thôi, họ đợi ở phòng tiếp khách lâu lắm
rồi.” Y tá nói, La Tập để ý thấy, trong lúc nói chuyện, cô đã cố gắng tránh
không dùng tiếng Anh, nhưng có một số từ tiếng Trung cô nói rất gượng
gạo, ngắc ngứ. Thế này có thể xem như cô đang nói tiếng Trung cổ đại rồi,
có lúc không thể không nói bằng ngôn ngữ hiện đại, trên tường sẽ lập tức
xuất hiện lời dịch bằng tiếng Trung cổ đại.

“Thậm chí bọn họ nói gì tôi còn chẳng hiểu lắm nữa là, xen lẫn quá

nhiều cái thứ tiếng quái quỷ gì ấy!” Người ngủ đông nói, rồi cùng y tá mỗi
người xách một cái túi đi ra ngoài.

“Đến thời đại này rồi, anh buộc phải học thôi, nếu không thì chỉ còn cách

lên trên đó mà sống.” La Tập nghe thấy y tá ở bên ngoài đáp, anh đã có thể
nghe hiểu ngôn ngữ của thời đại này mà không cần tốn nhiều công sức,
nhưng vẫn không hiểu được câu nói cuối cùng của cô y tá là có ý gì.

“Xin chào, anh bị bệnh nên ngủ đông hả?” Người ngủ đông nằm giường

bên cạnh La Tập hỏi, anh ta còn rất trẻ, trông chỉ khoảng ngoài hai mươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.