TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 664

Giọt Nước đã vượt qua quỹ đạo Mặt trăng, không giảm tốc, với tốc độ

hiện tại nó sẽ đến Trái đất sau một tiếng rưỡi nữa, vì không biết hướng đi
sau đó của nó thế nào, và quan trọng hơn là để tránh khủng hoảng lan tràn,
trên bản tin không dự báo vị trí va chạm.

La Tập nghiến răng hạ quyết tâm, đón lấy thời khắc mà bấy lâu nay anh

vẫn muốn trì hoãn. Anh nói: “Đại Sử, đến đây thôi.”

Sử Cường dừng lại, hai người đều xuống xe, vầng tịch dương đã xuống

gần tới đường chân trời làm cái bóng của hai người đàn ông kéo dài trên sa
mạc. La Tập cảm thấy mặt đất dưới chân và trái tim mình đều mềm nhũn,
anh có cảm giác như mình đang suy nhược đi, đứng cũng không vững.

La Tập nói: “Tôi sẽ gắng sức lái về nơi vắng người ở, trước mặt có thành

phố, tôi phải rẽ hướng kia, anh nghĩ cách trở về nhé, đi càng xa hướng kia
càng tốt.”

“Chú em, tôi sẽ đợi cậu ở đây, xong việc chúng ta cùng trở về.” Sử

Cường nói, đoạn móc trong túi ra bao thuốc lá, lúc lục tìm bật lửa gã mới
sực nhớ ra thuốc lá bây giờ không cần phải châm lửa. La Tập để ý thấy,
giống như những thứ khác mà gã mang đến từ quá khứ xa xôi, động tác
theo thói quen này bao lâu nay vẫn không hề thay đổi.

La Tập nở một nụ cười thê lương, anh hy vọng rằng Sử Cường thực sự

nghĩ như thế. Vậy thì ít nhất việc họ tách ra cũng dễ chấp nhận hơn phần
nào, “Nếu anh muốn thì cứ đợi ở đây, đến lúc đó tốt nhất là nấp sang phía
bên kia vệ đường, tôi cũng không biết vụ va chạm mạnh đến chừng nào
nữa.”

Sử Cường lắc đầu cười cười: “Cậu làm tôi nhớ đến một tay trí thức tôi

gặp hồi hai trăm năm trước, bộ dạng đáng thương y như cậu vậy, mới sáng
sớm đã ngồi trước nhà thờ trên phố Vương Phủ Tỉnh khóc lóc… nhưng anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.