TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 72

Đối với La Tập, cụm từ “vào đây” nghe thật khó chịu, sao không phải là

“xuống đây” chứ? Lòng anh chùng xuống. Suy đoán của mình quả nhiên đã
được chứng thực, tuy rằng những người đưa anh đến đây đều rất lễ độ,
nhưng thực chất, anh vẫn là người bị bắt về.

“Anh là cảnh sát à?”

“Ngày xưa thôi. Tôi tên là Sử Cường.” Người vừa đi vào khẽ gật đầu,

ngồi xuống mép giường, móc ra một bao thuốc lá. La Tập cảm thấy ở nơi
kín mít thế này khói thuốc sẽ không thể tan đi được, nhưng lại không dám
nói. Sử Cường hình như đọc được suy nghĩ của anh, đưa mắt nhìn quanh
quất, “Chắc là có quạt thông gió đấy.” Gã vừa nói vừa giật một sợi dây bên
cửa, cái quạt gió không biết lắp ở chỗ nào liền phát ra âm thanh phành
phạch. Thời nay, kiểu công tắc kéo dây này đã trở nên hiếm gặp, La Tập
còn để ý thấy ở góc giường vứt lăn lóc cỗ điện thoại màu đỏ rõ ràng đã
không dùng được từ rất lâu, bụi bặm bám đầy, thuộc kiểu điện thoại quay
số. Sử Cường đưa cho La Tập một điếu thuốc, anh thoáng do dự giây lát rồi
nhận lấy.

Sau khi cả hai đã châm thuốc, Sử Cường nói: “Vẫn còn sớm, chúng ta

nói chuyện nhé?”

“Anh hỏi đi.” La Tập cúi đầu phun ra một hơi khói.

“Hỏi cái gì?” Sử Cường ngạc nhiên nhìn La Tập.

La Tập đang ngồi trên giường nhảy bật dậy, vứt điếu thuốc mới chỉ hút

có một hơi đi, “Sao các anh có thể nghi ngờ tôi được? Đó rõ ràng chỉ là một
tai nạn giao thông ngoài ý muốn thôi mà! Đầu tiên là hai xe tông nhau, xe
đằng sau tránh nên mới đâm vào cô ấy! Đây là chuyện rất rõ ràng.” La Tập
dang hai tay ra, mặt hiện rõ vẻ bất đắc dĩ.

Sử Cường ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt vốn đượm vẻ mệt mỏi đột

nhiên sáng rực lên, trong ánh mắt tựa hồ lúc nào cũng toát lên nét cười cợt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.