TAM THỂ: KHU RỪNG ĐEN TỐI - TẬP 2 - Trang 75

tới cạnh giường cha ngồi xuống, anh không hỏi thăm bệnh tình, vì cha anh
sẽ trả lời với sự thành thực của một quân nhân, mà anh thì không muốn
nghe câu trả lời chân thực đó.

“Bố, con gia nhập quân chủng không gian rồi.”

Cha anh gật đầu, không nói gì. Sự trầm mặc giữa hai cha con họ truyền

đạt nhiều thông tin hơn cả lời nói, từ nhỏ tới lớn, cha Chương Bắc Hải đã
dùng im lặng chứ không phải lời nói để giáo dục anh, ngôn ngữ chỉ là dấu
câu ngắt đoạn cho im lặng mà thôi, chính sự trầm mặc của cha đã tạo nên
con người Chương Bắc Hải ngày hôm nay.

“Đúng như bố nghĩ, họ muốn lấy hải quân làm cơ sở xây dựng hạm đội

không gian. Họ cho rằng phương thức và lý thuyết tác chiến của hải quân là
gần với chiến tranh không gian nhất.”

“Họ nghĩ vậy là đúng.” Cha anh lại gật đầu.

“Vậy con nên làm thế nào?”

Bố, rốt cuộc con đã hỏi bố câu này rồi, cả đêm con không ngủ, cuối cùng

mới hạ quyết tâm hỏi bố câu này, vừa nãy khi nhìn thấy bố con đã lại do
dự, con biết đây là câu nói khiến bố thất vọng nhất. Còn nhớ hồi xong
nghiên cứu sinh, con gia nhập hạm đội với tư cách sĩ quan kiến tập, hàm
thượng úy, bố nói: “Bắc Hải này, con vẫn kém lắm, nói vậy là vì giờ bố vẫn
có thể dễ dàng hiểu được con. Bố hiểu được, chứng tỏ tư tưởng của con vẫn
còn đơn giản, chưa đủ sâu sắc, đến khi nào bố không nhìn thấu được con,
không hiểu nổi con, mà con lại dễ dàng hiểu được bố, con mới gọi là thực
sự trưởng thành.” Vế sau, con đã trưởng thành như lời bố nói, bố không thể
dễ dàng hiểu được con trai chính mình nữa, con không tin bố lại hoàn toàn
không cảm thấy bi thương, nhưng con trai bố quả thực đã trở thành mẫu
người mà bố có thể gửi gắm hy vọng, tuy không đáng yêu, nhưng có khả
năng thành công trong cái lĩnh vực hải quân phức tạp mà gian khó này. Bây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.