TAM THỂ: TẬP 1 - Trang 342

sự sống là bình đẳng, đây chính là cương lĩnh cơ bản của chủ nghĩa cộng
sản giống loài.”

“Gì cơ hả?” Diệp Văn Khiết nhất thời không nghe rõ cụm từ ấy.

“Chủ nghĩa cộng sản giống loài, đây là một học thuyết do tôi sáng lập,

cũng có thể nói là một tín ngưỡng, lý tưởng trung tâm của nó chính là: mọi
giống loài có sự sống trên Trái Đất này đều là bình đẳng.”

“Đây chỉ là một lý tưởng, không thực tế. Cây nông nghiệp cũng là một

giống loài, chỉ cần con người còn sống, thứ bình đẳng này không thể thành
hiện thực được.”

“Trong quá khứ xa xôi, các lãnh chúa cũng từng có suy nghĩ như thế đối

với nô lệ. Đừng quên khoa học kỹ thuật, rồi sẽ đến một ngày, con người có
thể tổng hợp ra lương thực, nhưng trước đó rất lâu, chúng ta đã cần phải
chuẩn bị về mặt tư tưởng và lý luận. Thật ra, chủ nghĩa cộng sản giống loài
chính là sự tiếp diễn của ‘Tuyên ngôn nhân quyền’, Cách mạng Pháp đã trải
qua hai trăm năm rồi, vậy mà chúng ta vẫn chưa bước tiếp được một bước
này, có thể thấy loài người ích kỷ và giả dối đến chừng nào.”

“Anh định ở lại nơi này bao lâu nữa?”

“Không biết, làm một vị Chúa cứu thế, dù có tốn cả cuộc đời cũng là

xứng đáng thôi, cảm giác này rất đẹp đẽ, rất kỳ diệu. Tất nhiên, tôi cũng
chẳng trông mong gì ở các vị.”

Evans nói xong những lời này, đột nhiên lại trở nên lạnh nhạt, chẳng

hứng thú nói chuyện nữa, chỉ bảo anh ta phải đi làm việc, rồi cầm một cái
cuốc và một cái cưa bỏ đi. Lúc từ biệt, anh ta liếc mắt nhìn Diệp Văn Khiết
thêm một lần, tựa như thấy gì đó đặc biệt ở cô.

“Một con người cao thượng, một con người thuần khiết, một con người

có đạo đức, một con người đã vượt thoát khỏi sự tầm thường.” Trên đường
trở về, một đồng nghiệp của Diệp Văn Khiết đọc thuộc lòng một câu trong
bài “Kỷ niệm Bethune” của Mao Trạch Đông, “Thì ra còn có thể sống như
vậy.” Anh ta thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.