TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 472

cán ô và thanh chống đều làm từ xương đen của nó, những viên bảo thạch
gắn ở mép ô thực ra là sỏi thận lấy từ quả thận đã cháy đen của con rồng
ấy. Cái ô này có thể bảo vệ người ở bên dưới nó không bị vẽ vào trong

tranh. Về sau, nan ô bị gãy, tôi từng dùng vài thanh tre để thay vào, nhưng
phép thuật của cái ô liền biến mất, sau khi gỡ thanh nan mới đi, phép thuật
lại khôi phục. Sau đấy, thử dùng tay đỡ bên trong để ô mở ra cũng không
được, bên trong chiếc ô này không thể thêm vào bất cứ vật lạ nào khác, mà

giờ thì tôi đã hết mất xương rồng rồi, đành phải xoay thế này để mở ô...”

Lúc này, chiếc đồng hồ ở góc phòng đổ chuông, họa sĩ Hồn Không

ngẩng đầu lên nhìn, đã hừng đông, trời sắp sáng tới nơi rồi. Ông cúi nhìn

cuộn giấy, phần giấy được đè phẳng thò ra khỏi cuộn giấy, trải phẳng phiu
trên sàn nhà không cuộn lại nữa, nhưng chỉ rộng bằng một bàn tay, còn lâu
mới đủ vẽ một bức tranh. Ông buông cái bàn là xuống, thở dài.

“Không kịp nữa rồi, tôi còn phải tốn khá nhiêu thời gian để vẽ được

xong bức tranh, không kịp nữa rồi, Lỗ Kim có thể vẽ xong bức tranh công
chúa bất cứ lúc nào, các người...” Họa sĩ Hồn Không chỉ vào bà Rộng và
đội trưởng đội cấm vệ, “Lỗ Kim đã gặp các người chưa?”

“Chắc chắn hắn ta chưa trông thấy tôi đâu.” Bà Rộng nói.

“Lúc hắn vào cung tôi đứng ở đằng xa trông thấy hắn, nhưng tôi nghĩ

là hắn chưa, nhìn thấy tôi.” Đội trưởng nói.

“Tốt lắm,” Họa sĩ Hồn Không đứng lên, “Hai người hãy bảo vệ công

chúa đến biển Thao Thiết, đi đảo Mộ để tìm hoàng tử Nước Sâu!”

“Nhưng... dù đến được biển Thao Thiết, chúng tôi cũng không thể đặt

chân lên đảo Mộ được, ông biết là dưới biển có...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.