TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 549

danh từ thời Công nguyên, vào cuối kỷ nguyên Khủng hoảng, hai địa danh
này đều đã thay đổi.

Đối diện với sự hoang vắng tiêu điều của chốn tận cùng thế giới này,

Trình Tâm lại cảm thấy rất điềm nhiên. Chỉ mới không lâu trước đây thôi,
cô còn cho rằng cuộc đời mình đã đi đến điểm cuối, nhưng lúc này, lại có
rất nhiều lý do để cô tiếp tục sống. Cô nhìn thấy, ở chân trời nơi những
mảng mây xám xịt kia che phủ có một khe nhỏ lộ ra bầu trời xanh. Vừa
nãy, Mặt trời ló ra trong khe mây ấy được vài phút, lập tức khiến cả thế
giới lạnh lẽo âm u này thay hình đổi dạng, rất giống một câu tả cảnh trong
câu chuyện của Vân Thiên Minh: "... dường như người họa sĩ đang vẽ bức

tranh này bốc lên một nắm bột vàng, hào phóng rải khắp lên toàn bộ bức
tranh vậy.”
Cuộc sống hiện giờ của cô chính là như vậy, trong ảm đạm thê
lương ẩn giấu hy vọng, giữa lạnh lẽo âm u lại tỏa ra sự ấm áp dịu dàng.

Đi cùng với cô còn có Ngải AA và mấy chuyên gia IDC, gồm cả Tất

Vân Phong, Tào Bân và chuyên gia ngôn ngữ Palermo.

Mosken là một hòn đảo nhỏ, không có cư dân thường trú, trên đảo chỉ

có một ông già tên là Jason, ông đã hơn tám mươi tuổi, là một người từ
thời Công nguyên, gương mặt Bắc Âu vuông vức đầy vẻ phong sương,
khiến Trình Tâm nhớ đến Fraisse. Khi được hỏi khu vực đảo Mosken và
núi Helseggen này có gì đặc biệt, ông già Jason chỉ vào phía Tây hòn đảo
nói:

“Tất nhiên là có rồi, nhìn chỗ kia kìa.”

Đó là một ngọn hải đăng màu trắng, giờ mới là hoàng hôn nhưng đã

phát ra những chùm sáng nhịp nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.