TAM THỂ: TỬ THẦN SỐNG MÃI​ - TẬP 3 - Trang 787

“Không, giờ đi luôn đi!” La Tập kiên quyết nói, dộng mạnh cây gậy

xuống đất, do môi trường trọng lực thấp, ông ta liền bay lên lơ lửng:
“Không ai biết tốc độ suy sụp sau đây sẽ bị đẩy nhanh đến đâu, đừng chậm
trễ việc chính của các con. Chúng ta có thể giữ liên lạc mà, cũng giống như
ở cạnh nhau thôi.”

Trình Tâm do dự một chút rồi gật đầu: “Vậy được rồi, chúng con đi

đây, nhất định phải giữ liên lạc nhé.”

“Đương nhiên, ta sẽ giữ liên lạc.” La Tập giơ cây gậy lên ra hiệu từ

biệt, rồi quay người đi về phía tấm bia. Trong môi trường trọng lực thấp,
ông ta như thể đang lướt đi trên nền tuyết, chốc chốc lại dùng gậy chống
xuống đất để giảm tốc. Trình Tâm và AA nhìn theo ông ta, cho tới khi
bóng dáng già nua của Người Diện Bích, Người Giữ Gươm và là Người

Giữ Mộ cuối cùng của nhân loại khuất hẳn sau cánh cửa lớn.

Trình Tâm và AA trở lại phi thuyền Vành Đai Sao, phi thuyền lập tức

bay lên, động cơ đẩy thổi tuyết vụn bay lên mù mịt, chẳng mấy chốc đã đạt
đến vận tốc thoát ly chỉ có 1 km/s của Sao Diêm Vương, tiến vào quỹ đạo
không gian. Từ cửa sổ khoang tàu và màn hình giám sát, họ trông thấy bề
mặt Sao Diêm Vương vốn xen lẫn hai màu xanh đen giờ lại có thêm một
mảng tuyết trắng lớn, hàng chữ “Văn minh Trái đất” khổng lồ trên bề mặt

hành tinh bằng nhiều ngôn ngữ đã bị tuyết che phủ, gần như không nhìn
thấy nữa. Phi thuyền Vành Đai Sao bay xuyên qua khoảng không rất hẹp
giữa Sao Diêm Vương và mặt trăng Charon của nó, cảm giác như thể bay
xuyên qua một khe núi vậy.

Trong “khe núi” này, có rất nhiều “ngôi sao” bay qua - đó là những phi

thuyền đang bỏ chạy, tốc độ của chúng nhanh hơn Vành Đai Sao rất nhiều.
Một con tàu ở rất gần bay vọt qua Vành Đai Sao, khoảng cách chưa đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.